Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2023
Ngự Thuyết: Qua Trung Đông
![]() | |
|
Tôi nghĩ nếu hoàn cảnh cho phép thì mỗi năm phải một lần đi. Đi xa. Đến một nơi mình chưa hề biết càng tốt. Ở yên mãi một chỗ sẽ dễ trở thành ù lì, nặng nề, thể xác lẫn tinh thần. Đi, coi như “sạc bình”. Sau một chuyến đi, bình ắc-quy được nạp điện trở lại. Cứ thế cho đến khi nào cái bình quá cũ, hết “sạc”được nữa, thì hết đi vậy.
Một hôm, con tôi gọi điện thoại:
“Có chuyến du lịch này hay lắm, bố mẹ đi nhé.”
Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023
Tâm Tịnh An: Du lịch miền Đông Bắc Việt Nam
![]() |
Hoàng Su Phì, Hà Giang. Ảnh Quang Nguyen Vinh, Pixabay |
Thứ Ba, 20 tháng 12, 2022
Phạm Xuân Đài: Đến với nước Nga (Phần 2)
Lời giới thiệu: Nhà văn Phạm Xuân Đài viết “Đến với nước Nga” vào khoảng năm 2000, tức đã hơn 20 năm trước. Khi đó Liên Xô vừa mới sụp đổ chưa đến 10 năm, và khắp nơi trên đất nước Cộng hòa Liên bang Nga (tức Cộng hòa XHCN Xô viết Nga cũ) – dấu vết của một thời kỳ “xã hội chủ nghĩa” với nền kinh tế tập trung bao cấp quan liêu, trì trệ và tư duy, tiềm lực con người bị kìm hãm, hãy còn rất nặng từ trong đời sống kinh tế cho tới văn hóa, hành vi ứng xử của người Nga. Hơn 20 năm đã qua, nước Nga bây giờ có lẽ đã thay đổi nhiều, thật thú vị khi đọc lại bài tùy bút/bút ký này của nhà văn Phạm Xuân Đài để được nhìn thấy lại hình ảnh nước Nga những năm 2000…
***
Trời mùa hè dù đã năm giờ chiều nắng hãy còn cao, chúng tôi lại lấy xe điện ngầm để đi thăm nhà thờ Đấng Cứu Thế, một ngôi nhà thờ lạ, vừa mới xây dựng xong nhưng lại đã có từ rất lâu, sự tái sinh của nó là cả một câu chuyện ly kỳ về sự sống dậy của Con Người.
Ngay sau khi đánh đuổi quân Pháp ra khỏi của nước Nga vào năm 1812, Nga hoàng Alexandre Đệ nhất đã quyết định xây dựng một ngôi nhà thờ vĩ đại “để tạ ơn Đấng Cứu Thế”. Năm năm sau, công trình bắt đầu với một dự án rất đồ sộ, nhưng sau bảy năm thi công, người ta mới phát giác ra đó không phải là một dự án khả thi, mọi chuyện ngừng lại. Mãi đến năm 1839, 27 năm sau chiến tranh với Pháp, việc xây đại giáo đường để tạ ơn chiến thắng mới chính thức bắt đầu lại tại một địa điểm mới và với một ông vua mới là Nicolai Đệ nhất. Trong lễ đặt viên đá đầu tiên tổ chức ngày 10 tháng 9 năm 1839, người ta không quên chuyển đến viên đá đầu tiên do tiên vương đã đặt trong lần xây nhà thờ không thành mấy mươi năm trước. Bốn mươi bốn năm sau, vào năm 1883 nhà thờ được khánh thành, lại với một vị vua khác nữa là Alexandre Đệ tam. Từ đó, nhà thờ Đấng Cứu Thế đã trở thành ngôi Đại Giáo Đường chính của cả nước, và trở thành không chỉ là một trung tâm tôn giáo, mà còn là một công trình văn hóa, kiến trúc và lịch sử nổi tiếng của nước Nga.
Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2022
Phạm Xuân Đài: Đến với nước Nga (Phần 1)
Lời giới thiệu: Nhà văn Phạm Xuân Đài viết “Đến với nước Nga” vào khoảng năm 2000, tức đã hơn 20 năm trước. Khi đó Liên Xô vừa mới sụp đổ chưa đến 10 năm, và khắp nơi trên đất nước Công hòa Liên bang Nga (tức Cộng hòa XHCN Xô viết Nga cũ) – dấu vết của một thời kỳ “xã hội chủ nghĩa” với nền kinh tế tập trung bao cấp quan liêu, trì trệ và tư duy, tiềm lực con người bị kìm hãm, hãy còn rất nặng từ trong đời sống kinh tế cho tới văn hóa, hành vi ứng xử của người Nga. Hơn 20 năm đã qua, nước Nga bây giờ có lẽ đã thay đổi nhiều, thật thú vị khi đọc lại bài tùy bút/bút ký này của nhà văn Phạm Xuân Đài để được nhìn thấy lại hình ảnh nước Nga những năm 2000…
***
Cho đến khi tôi được đến với nước Nga thì cảm tưởng của tôi về nước này rất trái ngược nhau, vừa thân thiện, vừa ác cảm. Thân với nền văn học, ác cảm với chế độ chính trị đã qua của nó. Đó là nói một cách rất tổng quát, ngoài ra tôi chẳng biết gì cụ thể về đất nước và con người tại đó. Nếu nước Nga không thay đổi chế độ chính trị cách đây gần một thập niên thì chắc tôi khó lòng đến với nó được. Nhưng dù sao Nga vẫn là một thế giới riêng biệt trong thế giới ngày nay, và đến với nước Nga vẫn là một điều đầy háo hức, thậm chí hồi hộp.
Thứ Ba, 13 tháng 12, 2022
Nguyễn Hiền: Du lịch Oaxaca – Lễ hội cho Người Chết (Phần 2)
Ẩm thực
Nếu nhà cửa, chợ búa, văn hóa ở Oaxaca nhiều màu sắc, thì ăn uống cũng không kém. Nhưng nó vừa đa dạng, lại vừa đơn điệu.
Đa dạng ở chỗ người ta chế biến ra đủ thứ món ăn bằng phương cách giản dị: trộn với nhau và nếm thử. Trong tiệm ăn bình dân, người ta có thể gọi một món ăn bằng cách diễn tả, kiểu như ở Việt Nam, gọi ‘cho dĩa cơm sườn nướng, lấy nhiều đồ chua chút, đừng cho cay quá, thêm chút nước mắm v.v.’. Mua khúc bánh mì kẹp nơi xe bán rong ngoài đường, nói từng bước: cho sốt chút thôi, lấy gà nướng, phô-mai quesillo, khỏi bỏ ớt, không lấy mole đen mà lấy mole đỏ, thêm cà chua nữa, có rau không, salsa chừng đó đủ rồi. Bao nhiêu tiền vậy? Làm một tràng liên tục, chẳng khác nào gọi ly cà phê Starbucks! Nói quíu cả lưỡi, vì rất ít người biết tiếng Anh, họ cho tiếng Tây Ban Nha là ngôn ngữ số 4 trên thế giới mà, muốn tới chơi thì phải ráng học ngôn ngữ của họ.
Với những người hoàn toàn không biết tiếng Tây Ban Nha hoặc trước một vấn đề phức tạp, có cách giải quyết khác, rất giản dị. Đó là móc điện thoại ra, có Google Translate cài sẵn trong đó, gần như nhân viên văn phòng và người ngồi quầy trong tiệm nào cũng có. Xe hơi cho mướn bây giờ cũng không còn máy định vị GPS chỉ đường nữa, và cũng không còn CD trong xe, vì ai cũng dùng Google Maps và stream nhạc qua Bluetooth.
Thứ Ba, 6 tháng 12, 2022
Nguyễn Hiền: Du lịch Oaxaca – Vùng đất nhiều màu sắc (Phần 1)
Viết vào thời điểm 100 peso = 5 USD = 5 €
Ở Âu châu, nếu nghe ai đó nói đi du lịch Mexico, khi hỏi lại, thường là nghe họ kể đi tắm biển Cancún vùng Yucatán, lướt sóng, thăm thủ đô Mexico City, xem kim tự tháp và các di tích của dân Aztec…. Cao lắm là đi một vòng các tỉnh phía bắc và đông bắc. Dân Âu châu – ngoại trừ Tây Ban Nha – hoàn toàn xa lạ với Oaxaca, thành phố độc đáo với sự pha trộn của nhiều giống dân khác nhau và có một nền ẩm thực riêng. Tôi không thích biển, còn kim tự tháp xem đã nhiều, do đó đã chọn Oaxaca trong chuyến du lịch này, mặc dù không thể nào tìm ra một tour Oaxaca khởi hành từ Amsterdam, có hướng dẫn viên. Thì tự đi vậy, một phần cũng vì muốn xem tận mắt ngày Día de los Muertos (Ngày của Người Chết), một ngày lễ hội Mexico, và đặc biệt của vùng này.
Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020
Phạm Xuân Đài: Montmartre - ngôi chợ (trên) trời
![]() |
Nhà thờ Sacré Coeur, Hình Kiran Ridley/Getty Images |
Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2020
Tôn Nữ Thu Nga: Thành phố Perth, Western Australia
Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2020
Nguyễn Hiền: Du lịch Nepal, những ngộ nhận kỳ thú (Tiếp theo và hết)
Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2020
Nguyễn Hiền: Du lịch Nepal, những ngộ nhận kỳ thú
Kathmandu, đền chùa và ngọn Everest
Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2019
Thuỵ Khuê: Quê Hương Ngày Trở Lại, X - Về quê Bắc
Rạp hát Chuông Vàng |
Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019
Thuỵ Khuê: Quê Hương Ngày Trở Lại, IX - Trên đường ra Bắc
Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2019
Thụy Khuê: Quê Hương Ngày Trở Lại, VIII - Huế
Lăng Tự Đức |
Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2019
Thụy Khuê: Quê Hương Ngày Trở Lại, VII - Trận Đà Nẵng 1847 và 1858
![]() |
Bảo tàng nghệ thuật Chàm |
Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2019
Thuỵ Khuê: Quê Hương Ngày Trở Lại, VI - Dòng họ Nguyễn Tường ở Hội An
Hội An |
Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2019
Thụy Khuê: Quê Hương Ngày Trở Lại, III - Nha Trang
Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2019
Bùi Văn Phú: Từ kim tự tháp Giza đến thành cổ Jerusalem [Phần 2]
![]() |
Tường Phía Đông, trước đây gọi là Tường Than Khóc, trong thành cổ Jerusalem (Ảnh: Bùi Văn Phú) |
Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2019
Thuỵ Khuê: Quê hương ngày trở lại, II - Côn Đảo
Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2019
Bùi Văn Phú: Từ kim tự tháp Giza đến thành cổ Jerusalem (Phần 1)
![]() |
Khu kim tự tháp Giza, gần thủ đô Cairo (Ảnh: Bùi Văn Phú) |
Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019
S.T.T.D Tưởng Năng Tiến: Đêm Tam Giác Vàng & Ngày Trên Cầu Biên Giới
Đường đời muôn vạn nẻo Đâu lối về quê hương?
Giao Chỉ – Vũ Văn Lộc