Thứ Ba, 7 tháng 3, 2023
Truyện ngắn Việt Dương: Ngược Phá Tam Giang
Sống là giấc mộng đêm qua
Chết là theo ánh trăng tà mà đi.
Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
1
Ngồi trên sân thượng nhà hàng phi trường Liên Khương, trước tách cà phê bốc hơi, Tâm nói:
- Trước đây, mỗi khi có dịp xuống Tùng Nghĩa anh thường ghé phi trường uống cà phê trước khi về Đà Lạt. Buổi chiều ở đây vắng ngắt, chỉ có rừng thông và sương. Ngày trời sương mỏng thì hiu hắt như chợ chiều ở thôn làng miền núi, còn ngày mù sương thì ngồi đây như ngồi trên boong tàu giữa biển trắng đục.
Nghe thế, Yến hỏi:
- Vậy anh thường xuống đây ư?
- Không, mỗi năm chỉ vài lần, nhưng nhớ cảnh chiều ở phi trường này. Từ nay đi xa, chắc ít có dịp trở lại đây, nên tiện đường anh ghé để em thấy cảnh phi trường Liên Khương về chiều.
Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2023
Việt Dương: Màu thời gian
Chút rượu hồng đây xin rưới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này.
Tô Thùy Yên
1
Cả hội trường im lặng nhìn lên khi nữ y tá trưởng bệnh xá bước vào với hai y tá và hai bác sĩ cải tạo. Năm người đặt lên bàn mấy bình thủy tinh, bông và một nắm ống nhỏ thuốc. Sau khi mấy người ngồi vào vị trí ở mấy cái bàn kê dài trước hội trường, bệnh xá trưởng tên là Ngân, đứng lên nói:
- Năm nay dịch cúm nặng và lây lan nhanh, làm ảnh hưởng nhiều đến mọi ngành sinh hoạt. Trong những nỗ lực khắc phục sự thiếu thuốc chủng ngừa cúm, Viện Y Học Dân Tộc Thành Phố Hồ Chí Minh đã tìm ra một loại thuốc nhỏ ngừa cúm, đó là thuốc tỏi. Theo kết quả thử nghiệm thì thuốc tỏi đã đạt hiệu quả cao. Vì thế, do quan tâm của trên đối với việc học tập và lao động của các anh, để ngừa cúm trại sẽ thực hiện nhỏ thuốc tỏi mỗi tuần một lần trong tháng này – Bệnh xá trưởng ngừng lại nhìn khắp hội trường, rồi tiếp: Cô Lan và anh Sinh sẽ gọi tên theo hai danh sách. Ai ở danh sách của cô Lan sẽ lên nhỏ thuốc ở bàn bên phải, còn ai ở danh sách của anh Sinh sẽ lên bàn bên trái.
Thứ Ba, 7 tháng 2, 2023
Việt Dương: Họa sĩ Vị Ý với giấc mộng không thành?
![]() |
Họa sĩ Vị Ý (1924-1988). Hình Nguyễn Tiến Thịnh, báo Người Việt. |
Trên đảo Galang
Tàu Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc đón những những người tị nạn cộng sản ở đảo Subi về Galang và cập bến đảo Galang khoảng 9, 10 giờ đêm. Khi điểm danh xong, chúng tôi được xe chở về barracks cách bến chừng 3 cây số.
Sáng hôm sau, tôi đang nằm nghĩ đến sự nhẹ nhàng thoát nạn với niềm vui cập bến Galang thì có một ông từ ngoài đi vào nhìn quanh, rồi đứng lại trước sạp tôi nằm. Tôi sửng sốt ngồi bật dậy:
- Vị Ý, gặp ông ở góc biển này ư?
Với nụ cười tươi và cái pipe quen thuộc, Vị Ý đưa tay kéo tôi xuống sạp:
- Chuyến tàu nào của Cao Ủy chở người tị nạn tới Galang, tôi đều đến nhìn mặt một lượt xem có ai quen biết. Cả chục chuyến chẳng gặp ai. Đến hôm nay thì trời không phụ lòng người.
Vị Ý quàng vai tôi:
- Ra quán.
Thứ Ba, 20 tháng 12, 2022
Việt Dương: Đọc Đứng Vững Ngàn Năm của nhà nghiên cứu Ngô Nhân Dụng
Từ đầu thập niên 2000, Việt Nam rộn lên về việc Trung Cộng lấn chiếm biên giới, biển đảo và người Tàu tràn vào Việt Nam lập thành làng qua những gói thầu quan trọng thuộc các lĩnh vực thiết yếu của nền kinh tế trên khắp nước.
Trong cùng thời gian đó, cùng với những bài viết phê phán, lên án chính quyền nhu nhược, hèn yếu trước sự xâm lấn của Trung Quốc của các ông Hà Sĩ Phu, Hà Văn Thịnh, Bùi Minh Quốc và các ông tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Đồng sĩ Nguyên, năm 2013 chúng ta thấy xuất hiện tác phẩm Đứng Vững Ngàn Năm của nhà nghiên cứu Ngô Nhân Dụng. Đây là một công trình tập đại thành đầu tiên để trả lời câu hỏi: Nhờ đâu nước Việt vẫn còn sau ngàn năm Bắc thuộc? Với nội dung đó, sự xuất hiện của Đứng Vững Ngàn Năm có giá trị như một tiếng nói trấn an dân Việt về chuyện mất nước.