Hiển thị các bài đăng có nhãn Trung Thu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trung Thu. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017
Trần Mộng Tú: cả hồn em chớm đỏ
Bài thơ cho ngày Trung Thu
Em mở lòng bàn tay
anh đặt vào mùa thu
bàn tay thành chiếc lá
chỉ tay nhòe sương mù
em bước đi ngập ngừng
hình như sỏi đang hát
ngón chân lắng tai nghe
đất bắt đầu hòa nhạc
Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016
Trung Thu: Tiếng Ðêm
TIẾNG ĐÊM
Tiếng đêm là những
tiếng thầm
Tiếng trăng sao tiếng
hạt mầm tỉ tê
Tiếng lau sậy thức
rù rì
Tiếng hồn ma cũ nhớ
gì ăn năn
Đêm về có tiếng trăm
năm
Tiếng thương chưa
trọn một lần lửa hương
Tiếng đêm ôi tiếng
não nùng
Tiếng chiêm bao tiếng
trùng phùng âm dương
Tiếng đêm có phải
tiếng buồn
Ngó ra vắng ngắt
con đường không xe
Bốn bề một cõi êm
re
Tàn đêm sót một tiếng
se thắt lòng
Tiếng ngày vang động
trời không
Tiếng đêm dội lại
mênh mông vô chừng
Đêm là chiếc bóng
trong gương
Đêm là dư ảnh, dư
hương của ngày…
Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016
Trung Thu - Chơi Núi
Một ngày vào núi rong chơi
Bỏ nhà đi trốn theo lời cỏ cây
Ngó vào chỉ một ta đây
Ngó ra cây dại một bầy hoang vu
Tiếng rừng muôn thuở êm ru
Tiếng lòng ta dội ù ù hắt hiu
Nắng tràn giọt giọt trong veo
Dòng thiên thu nước cô liêu về trời
Lá khô rụng chẳng ai mời
Bầy chim rúc rích vẽ vời tiệc hoa
Hình như mình đã đi xa?
Hình như mình chẳng bước ra khỏi mình
Buồn buồn bẻ nhánh cây chơi
Quên quên nhớ nhớ chuyện người chuyện ta
Buồn buồn khe khẽ ngâm nga
Ô hay đã hết một ngày
Đứng lên ta hỏi ủa đây vẫn rừng?
Hoàng hôn vây bủa trùng trùng
Núi non vẫn thế ngập ngừng không thưa
Một ngày như thế đủ chưa?
Thưa rằng đã đủ đã vừa phiêu diêu
Bóng mình bóng núi xiêu xiêu
Chân theo dốc xuống hồn neo lại rừng
Vẫy tay gởi lại nụ buồn
Nhặt về hòn đá xanh nguồn ủi an
Một ngày ta đã thênh thang
Núi âu yếm cúi ôm choàng bóng ta…
2/2016
Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016
Trung Thu - Chơi Diều
Có
gì một cuộn chỉ gai
Một
con diều một khóm mây bềnh bồng
E
xuân chẳng đủ trong lòng
E
trời hẹp chẳng đủ ngông cho diều
Gió
tây rực rỡ màu chiều
Vàng
phơi óng ả mái lều sơn xuyên
Lũng
sâu nở rợp hoa hiền
Bóng
diều lồng lộng trên nền nước trăng
Nghiêng
trời như chẳng phân vân
Diều
ngây ngất gió cứ phần phật bay
Một
ta trong cuộc chơi này
Mỏi
mê đuổi cánh diều đầy nôn nao
Tua
rua sặc sỡ muôn màu
Sợi
dây se níu thấp cao hai mình
Dẫu
dây có đứt thâm tình
Ta
say ta chẳng bất bình chi đâu
Biết
rằng sẽ một ngày sau
Biết
rằng ta sẽ già mau hơn diều
Biết
rằng trời rộng bao nhiêu
Biết
rằng ta đã ít nhiều an nhiên
Diều
giờ ngủ giấc bình yên
Gió
tây rạng rỡ vẹn nguyên trời đầy
Ta
vun một nấm đất nầy
Gọi
là phần mộ nhớ ngày diều xưa…
1/2016
Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016
Trung Thu - Gió Rừng
Gió
rừng xanh, gió rừng xanh
Gió
miền hồi tưởng thổi thanh xuân về
Từ
em chân chỉ mùa quê
Từ
em tóc rẽ lời thề chưa trao
Từ
lần tao ngộ dạt dào
Từ
ly biệt đến bạc đầu biệt ly
Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015
Trung Thu - Thiền Cô
Đời em như đáy hồ an vị
Người khuấy làm chi giấc chiêm bao
Buổi nọ ra đi em chẳng hẹn
Đời sau đâu có ngóng chi nhau
Đêm ai độc gảy tương tư khúc
Vẳng qua tường khúc oán, khúc ai
Tâm hỡi…đừng tâm…đừng vọng động
Âm sầu rạng nhật sẽ phôi phai
Em quét ngõ vàng phơi xác lá
Tưởng mình như tiểu quét am mây
Thiền cô sao giấu trong tay áo
Chút tàn tro buổi phấn hương say
Hồn Điệp có về trong sương khói
Gọi Lan nhẹ trốn khỏi thiền am…
Em gom mộng tưởng như gom lá
Trung Thu
12/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)