Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2023
Thơ Trần Yên Hòa, Hoàng Xuân Sơn
![]() |
Tranh Nguyễn Trọng Khôi |
Trôi
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn.
Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ.
Thứ Ba, 25 tháng 7, 2023
Thơ Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa
![]() |
Tranh Đinh Trường Chinh |
CÔ BÉ NHÀ BÊN
Cảm ơn anh vẫn nhớCái cô bé nhà bên
Cách chỉ một bức phên
Hàng chè tàu xanh mướt
Rặng liễu buông tha thướt
Dáng ai vạt áo dài
Ôm cặp sách trên tay
Sáng chiều qua ngõ nhỏ
Chín cửa thành vẫn đó
Đón đợi người phương xa
Sen Tịnh Tâm đầy hoa
Ngát hương vùng Thành Nội
Thứ Ba, 27 tháng 6, 2023
Thơ Trần Yên Hòa, Hoàng Xuân Sơn
![]() |
Tranh Đinh Trường Chinh |
ÁO NGUYỆT RẰM
Anh tự nhiên muốn đổi em tên khác
Là Nguyệt Rằm có được không em?
Tại vì ngày xưa em thường đi lễ
Chùa trang nghiêm em lặng lẽ bên thềm
Em cầu nguyện gì nhìn thành kính quá
Đôi mắt lim dim như ở nơi nào
Có Phật Quan Âm ngó em đó nhé
Không được một mình, nguyện ước xa xôi
Anh cũng đi chùa mỗi lần rằm tới
Để ngó em và cũng để nguyện cầu
Để nhìn áo vàng em về qua ngõ
Dáng nguyệt rằm có mặt nơi đâu?
Anh nguyện thế, mà nay em đi mất
Chùa vắng em trong tháng năm qua
Em bỏ bạn, bỏ chùa, bỏ nam mô Phật
Hay em đi về...với cõi phù hoa
Thứ Ba, 20 tháng 6, 2023
Truyện ngắn Trần Yên Hòa: Máu của cha
“Ở trại Xuân Phước có tù nhân đã ăn 500 con ruồi, nhưng sau đó bị ói mửa gần chết”
(Trại Kiên Giam, Nguyễn Chí Thiệp, trang 354)
Huân cầm cái vỉ đập ruồi, chăm chú, im lặng, rình mấy con ruồi đang bay, đợi chúng đáp xuống một chỗ nào đó trên cái bàn ăn dành cho tù nhân được đúc bằng xi măng nham nhở. Huân thủ thế, ngồi bất động. Đàn ruồi bay vo ve, vòng quanh, chờn vờn, rồi có con đáp xuống trên một mảnh khoai mì bé tí còn sót lại trên bàn. Huân thủ thế. Bọn ruồi nầy cũng tinh khôn đáo để, đã nhiều lần, Huân chỉ có một chút động tĩnh là chúng vụt bay lên trước khi cái vỉ được đánh phạch xuống mặt bàn. Dĩ nhiên là con vật nhỏ tí nầy làm sao khôn bằng người được. Dù có con thoát nhưng rồi nó cũng sẽ bay trở lại và trở thành nạn nhân của Huân. Huân đợi khoảng 5 con ruồi tụm lại một chỗ, rất nhanh, anh đưa cái vỉ lên và đập xuống thật lẹ. Ba con chết, hai con bay thoát. Huân cầm lấy cái vỉ dồn mấy con ruồi chết vào một đống. Suốt buổi trưa, Huân đã làm công tác đập ruồi, trong chiến dịch diệt ruồi của toàn trại.
Thứ Ba, 6 tháng 6, 2023
Thơ Trần Yên Hòa, Hoàng Xuân Sơn
Tháng Giêng Hoa Nở
Đã nhiều lần ta ngâm mãi câu thơ
Câu lục bát ngựa ô về chốn cũ
Còn ta, long đong phương trời tứ xứ
Em có còn hong tóc ở lầu trăng?
Lầu trăng em nhìn theo hướng cố nhân
Ngày tóc xõa em năm đệ lục
Bây giờ, bốn mươi năm anh còn thức
Hương học trò từ dạo đó bay sang
Tháng giêng hiền ngoan hoa nở trùng trùng
Có còn chút gì cho bốn mươi năm đằng đẵng
Chắc hoa xưa cũng lạc loài thăm thẳm
Bên phương trời này, hay bên nớ, bên ni?
Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Trần Yên Hòa: Căn Nhà Mơ Ước
Thật ra, cho đến ngày "tan hàng" khăn gói đi tù, Nhạc chưa có một căn nhà cho vợ con chui ra, chui vào. Là một sĩ quan ở đơn vị tác chiến, anh chẳng có phương tiện gì để làm ra tiền, ngoài một đám lính chỉ biết bóp cò, gài mìn và hô xung phong, khi đụng trận. Với số lương trung úy, cộng thêm một vợ, ba con, được khoảng bốn chục ngàn đồng một tháng, mà tiền để xây hay mua một căn nhà nho nhỏ cũng gần hơn triệu bạc, nên Nhạc cứ khất đi, khất lại hoài, với Hậu:
- Mình tạm ở nhà thuê một thời gian đi em, khi nào anh về làm tiểu đoàn trưởng, anh sẽ lo cho em và con hết mình.
Hậu chỉ biết cười buồn. Nàng không nói gì, vì biết chồng mình đi tác chiến cũng khổ quá, mà lại nguy hiểm vô cùng. Mong giữ cho mạng sống được an toàn đã là điều may mắn lắm rồi, còn đòi hỏi gì đến chuyện nhà cửa. Nhưng Hậu cũng quá khổ với chuyện thuê nhà. Ở chung đụng với chủ nhà cũng bực bội vô cùng.
Thứ Ba, 23 tháng 5, 2023
Trần Yên Hòa: Song Thao, vua Phiếm...
![]() |
Nhà văn Song Thao. Photo: Võ Văn Thạnh, Houston 8/2011. Nguồn: Song Thao |
Chủ nhật tuần đó, tôi điện thoại cho nhà thơ Thành Tôn để mời Thành Tôn đi uống cà phê, Thành Tôn cho biết có nhà văn Song Thao từ Canada qua chơi. Tôi nói Thành Tôn mời luôn Song Thao, dù chưa gặp anh lần nào. Đó là lần lần đâu tiên tôi gặp Song Thao tại quán Phở Quang Trung.
Thứ Ba, 16 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Trần Yên Hòa: Áo Gấm Về Làng
1.
Phải trở về quê một chuyến xem thử chỗ ngồi bên gốc cây bàng trong khuôn viên chợ Quán Rườn nay có còn không? Chắc còn, và chẳng có gì thay đổi. Bởi vì Hạo đã ngồi ở đó suốt mười hai năm, ngày ngày ngắm ông đi qua bà đi lại, mỗi khi có ai xe đạp bị hư, bể ruột, cong niềng, trật ốc, dắt lại sửa thì anh mừng húm lên, bởi vì anh sẽ có được chút tiền công mang về cho ba đứa con đang đợi ở nhà.
Từ ngày ra khỏi trại tập trung, Hạo trở về đây, ngồi dưới gốc cây bàng này, sửa xe đạp. Dù ai có nói ra nói vào, "cha Hạo đã một thời là thiếu tá, từng làm tiểu đoàn trưởng chỉ huy lính đánh địch kinh hoàng, từng một thời có xe díp cần câu, có cận vệ chạy rần trời, thế mà nay thất thế, mười năm ở tù về, chả lại dám ngồi dưới gốc cây bàng sửa xe, thằng cha khùng, làm mất mặt bầu cua sĩ quan", Hạo nghĩ, "có gì mà mất mặt, đi ở tù, hốt phân tươi tưới rau, dòi bọ bò lổn ngổn, đi đốn gỗ, cuốc đất, tăng gia rau xanh, làm 'tà lọt' cho vệ binh, cho quản giáo, suốt mười năm, mà chả có lấy một xu tiền công, còn ăn đói nhịn khát, mặc rách. Bây giờ về, làm việc để kiếm miếng cơm chứ có gì mà mắc cỡ". Có người cho Hạo đã bị khùng nặng, ngơ ngơ ngác ngác. Họ cho rằng, sau khi đi tù về, vợ đã đi theo người khác, Hạo phải nuôi ba đứa con, nên Hạo bị "mát dây" là chuyện bình thường. Hạo lại nghĩ khác. Mình làm ăn lương thiện thôi, đem mồ hôi đổi lấy bát cơm, có gì mà mặc cảm.
Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2023
Thơ Trần Trung Đạo, Trần Yên Hòa, Cao Vị Khanh, Trần Hoàng Phố
Nếu mai mốt tôi về
Có còn nhận ra tôi không
Hỡi thành phố cũ
Những mái ngói xanh rêu
Bức tường vôi loang lổ
Bài thơ xưa ghi dấu một phần đời.
Có còn nhận ra tôi không
Hỡi mơ ước tuổi hai mươi
Bờ bến cũ, ngậm ngùi thân sỏi đá
Tôi về đây, sông xưa, dòng nước lạ
Ngó mây trời mà khóc tuổi hoa niên.
Có còn nhận ra tôi không
Hỡi cây đa cũ trong sân
Nơi tôi đứng những chiều thu lá đổ
Đừng hát nữa đa ơi, bài ca buồn vạn cổ
Tấm thân gầy đau nhức nhối trong đêm.
Thứ Ba, 18 tháng 4, 2023
Truyện ngắn Trần Yên Hòa: Cuối tháng tư bảy lăm và những ngày sau
Soại không ngủ được. Suốt đêm anh chỉ chợp mắt một chút rồi tự dưng tỉnh hẳn. Anh gác tay lên trán. Đó là một thói quen khi anh không ngủ được. Sự việc đến quá nhanh từ ngày đơn vị anh tan hàng. Anh trở về từ căn cứ Long Thành trong buổi sáng của ngày cuối cùng. Trên đường về, anh nhìn thấy những chiếc xe jeep, xe nhà binh chạy thật nhanh từ phía Hốc Môn về Sài Gòn. Thành phố bỏ ngỏ, quan, quân, dân chúng chạy hỗn loạn.
Anh đón chiếc xe buýt cuối cùng ở đường Võ Tánh đi về hướng ngã tư Bảy Hiền. Chiếc xe buýt chật ních người. Lính có, dân có. Người ta chen chúc nhau lên xe, xuống xe. Ai đôi mắt cũng láo liên nhìn nhau dò hỏi. Tình hình thế nào? Nghe nói "giải phóng" đã xuống đến Hốc Môn? Không ai trả lời.
Anh xuống xe ở một góc trạm xăng rồi đi bộ về nhà.
Thứ Ba, 4 tháng 4, 2023
Thơ Tháng Tư của Nguyễn Tấn Cứ, Trần Yên Hòa, Trần Mộng Tú
Tháng 4 mùa cỏ dại
Ai nhớ cứ việc nhớ
Những hãy tin tro bụi
Mầm vẫn xanh lưng trời
Ai mù cứ việc mù
Trời cao sao vẫn sáng
Đất đen cỏ vẫn mọc
Mưa vẫn lên sương mù
Ai thù cứ việc thù
Làm người hay làm thú
Chuyện muôn đời xưa cũ
Vẫn mới hoài không thôi
Biển sâu hay núi đồi
Môi thơm lừng hương sắc
Thế giới đầy u mặc
Trong bóng đêm hung tàn
( ... )
***
Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023
Thơ A Lăng Văn Gáo, Trần Yên Hòa, Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn
![]() |
Tranh Đinh Trường Chinh |
em mỗi ngày tươi trẻ
như mùa xuân căng mẩy
tôi mỗi ngày già nua
như mùa thu lá úa
em tràn đầy nhiệt huyết
tôi nghĩ về mộ huyệt
em hân hoan như nắng
tôi buồn bã như mưa
em không chút âu lo
tôi xanh xao mất ngủ
em-bình minh da non
tôi-hoàng hôn sắp tàn
Alăng Văn Gáo
****
Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2022
Trần Yên Hòa: Nhớ thương cậu Hối (Họa sĩ Vũ Hối)
Tôi biết tên Vũ Hối từ ngày đó.
Thư họa của Vũ Hối |
Cũng những năm tôi được 14, 15 tuổi, một hôm, Trịnh Tộ đem đến khoe với tôi một cuốn Thế Giới Tự Do, trong đó có đăng hình ông Vũ Hối. Ông được đi thăm nước Mỹ, được mời vào tòa Bạch Ốc để vẽ hình cho tổng thống Kenedy. Tôi cảm thấy thật hãnh diện. Cầm tờ báo Thế Giới Tự Do trên tay, nhìn ông Vũ Hối mặc áo quần rất lịch sự, đứng bên mấy bức tranh của ông được giải thưởng, tôi thấy nể trong bụng quá.
Thời gian như nước chảy qua cầu, thời cuộc cũng xoay chuyển, 30-4- 75 đến làm thay đổi bao nhiêu cuộc đời. Tôi vào tù vì tội sĩ quan chế độ cũ, còn họa sĩ Vũ Hối cũng vào tù vì tội văn nghệ sĩ phản động. Sau này qua Mỹ, gặp ông Vũ Hối, nghe ông nói đã bị cai tù đánh hư một con mắt, và ông được hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc bảo trợ qua Mỹ.
Khoảng 2001, tôi có viết một hồi ức có tên là "Ký Ức Mẹ, Đi Về Phía Hoàng Hôn" đăng trên các báo Việt Ngữ ở Mỹ, sau đó được trích đăng trong nhiều tờ báo ở Úc, Pháp... trong đó có đoạn như sau:
"Trong những ngày phát động chiến dịch cải cách ruộng đất, tôi luôn nhớ những đêm tối có những tiếng loa vang vang khắp thôn xóm. Tiếng loa thông báo hôm nay có đấu tố tên địa chủ nào, ở đâu, và kêu gọi đồng bào đi tham dự đấu tố. Tôi còn nhớ hai lần mẹ tôi đã đi. Mẹ tôi bỏ hai ngày làm ruộng cùng dân chúng trong xã lên đến tận xã Kỳ Long, nơi có cuộc đấu tố ông Vũ Ấn, được gọi là “tên địa chủ ác ôn” (ông Vũ Ấn là cha giáo sư Vũ Ký và họa sĩ Vũ Hối) và cuộc xử tử ông Hồ Đệ, một đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng."
Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2021
Trần Yên Hòa: Đi Qua Bóng Tối
Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2020
Trần Yên Hòa: Chanh Cốm
Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2018
Trần Yên Hòa: Bài tình, ngày tình nhân
![]() |
Hình: Getty Images |
Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016
Đỗ Xuân Tê - Đọc “SẤP NGỬA” của Trần Yên Hòa
Sấp Ngửa, tác phẩm mới nhất của Trần Yên Hòa ra mắt tháng 5 năm nay (2016), sau khi vừa tái bản truyện dài Mẫu Hệ, như là một kết hợp vừa tân truyện vừa vẽ lại chân dung một số bạn văn đa phần người cùng quê anh. Sách dày hơn 350 trang, khổ lớn, trình bày in ấn đẹp, trang nhã, phát hành song hành trên Amazon và các nhà sách địa phương, cùng qua địa chỉ của chính tác giả.
Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014
Trần Yên Hòa - TÔ HOÀI “SÁM HỐI” QUA TIỂU THUYẾT “BA NGƯỜI KHÁC”
![]() |
Nhà văn Tô Hoài (Ảnh: NÐT) |