Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2023
Trần Mộng Tú - Khai bút: Ngày Mới
Hình minh hoạ, Cường Tống |
Ngày tháng cũ còn để một vệt dài trên hiên
con chim đậu trên ống khói nhà hàng xóm
cất tiếng hót nghe rất lạ
nó đang gọi năm mới tới
màu hồng của đám mây chiều qua còn sót lại
rơi xuống dòng sông
nén nhang được thắp lên
cắm trên thềm quá khứ
Làn khói mỏng ngập ngừng vào trước cửa
những tấm hình trên bàn thờ
nghiêng xuống
những cặp mắt dịu dàng
nhìn cái nhìn cổ tích
Trần Mộng Tú: Yêu nguyên cả mùa Xuân
![]() |
Hình minh hoạ, Haycafe |
Qua rồi mùa Đông, trên những cây hoa Đào khô ran, sần sùi ngoài đường phố hay trong những khu vườn nhà mình, nhà hàng xóm. Bắt đầu nhìn thấy những chiếc lá nõn màu xanh nhàn nhạt từ từ xuất hiện và chỉ mấy hôm sau, ở cửa sổ nhìn ra những chiếc nụ lá đó đã nở tung những chùm lá nõn, rồi tiếp theo là những nụ đào đua nhau xuất hiện.
A! Hoa Đào đã về, trời đất vào Xuân rồi.
Trời đất vào Xuân cả con người cũng vào Xuân nữa. Tối qua đọc một đoạn thơ của Thi Sĩ người Ba Tư Khalil Gibran nói:
Do not love half lovers
Đừng yêu phân nửa người tình
Ai mà đem cắt được người tình ra làm hai dù theo nghĩa đen hay nghĩa bóng.
Cũng như không ai có thể chỉ yêu một nửa mùa Xuân. Sẽ bối rối lắm vì không biết sẽ chọn chiếc lá xanh non hay bông hoa đỏ, hoa Đào đơn, hoa Đào kép, hoa Đào hồng nhạt hay hoa Đào hồng đậm.
Làm sao cắt được bông hoa ra làm hai để yêu một nửa mùa Xuân.
Khi những đóa hoa Đào nở tung trên những con đường trong phố thì mùa Xuân thực sự trọn vẹn, không phải một nửa hay một góc mùa Xuân nữa.
Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2023
Trần Mộng Tú: Năm Mới
![]() |
Hình minh hoạ, Karolina Grabowska |
Ước gì những dòng nước trước mặt ta êm ả quanh năm, những cánh buồm trắng thỉnh thoảng xuất hiện khoe vẻ quyến rũ, tinh khiết cùng những chiếc xuồng máy khỏe mạnh, trẻ trung với tiếng cười của những người chơi trượt nước; bên dưới dòng nước cá lớn không ăn cá bé; con rùa, con ốc có chỗ riêng của nó, những đám rong nhẹ nhàng rung động, cát nằm yên ả, hàng vi lô thỉnh thoảng xào xạc gió vào mùa tuần tự: Xuân,Hạ,Thu Đông.
Ước gì con đường luân lưu trong thành phố, những quốc lộ xuyên bang, xe cộ qua lại nhường nhịn nhau, mùa Hạ khô ráo cũng như ngày Đông, tháng gió, mùa Xuân cũng như mùa Thu, bánh xe lãng tử lăn đều trong thái bình, nhường nhịn, tránh né nhau, không có tai nạn nào đáng gọi là trầm trọng.
Trang thơ Xuân
![]() |
Tranh Đinh Trường Chinh |
Năm Mới Đang Về
Trần Mộng Tú
Tôi do dự không muốn rời năm cũ
ngẩn ngơ nhìn không nỡ để trôi qua
giọt nước mưa còn đọng trên cuống lá
ai nỡ rung cho rớt những cánh hoa
Năm vừa qua đôi lần tay tôi đặt
bông hoa cuối cùng trên ngực của ai
vẫn nhớ hương xưa còn trên tóc ấy
vẫn nhớ khi tay được nắm bàn tay
Năm Mới đang rủ nhau về thành phố
gõ lên cánh cửa khép chặt đòi vào
cửa ơi đừng mở tôi còn rất ít
cả bốn mùa chỉ một vốc trăng sao
Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2023
Trần Mộng Tú: Thư cuối năm và những con chim cánh cụt
Các chị bạn thân mến của tôi.
Hôm nay, buổi tối cuối năm, tôi mang hai ổ bánh Bông Lan tới cho Trung Tâm Tạm Trú Qua Đêm.
Qua bãi đậu xe, không gian lạnh, tối bưng mắt, cỏ dưới chân sũng nước, lộp độp trên nón những giọt thời gian rơi.
Tối nay khá đông và có nhiều trẻ con, căn phòng như nhỏ lại hơn lần trước. Khu này phần đông dành cho phụ nữ, nhưng người mẹ nào có con nhỏ cũng được đem theo, hoặc những ông bố có con nhỏ cũng được ngủ qua đêm.
Tôi tới đúng lúc mọi người đang xếp hàng lấy thức ăn. Những chiếc đĩa giấy trên tay như vầng trăng mùa đông méo mó.
Họ co rúm trong những cái áo khoác đen, mũ vẫn trùm đầu, có mấy đứa nhỏ tay áo dài phủ kín bàn tay. Tất cả, trông giống một đàn Chim Cánh Cụt (Chim Penguin) đang rúc vào nhau.
Mấy khay mì Ý sốt cà chua, sợi mì dài múc lên trông như những con trùng màu hồng.
Thứ Ba, 3 tháng 1, 2023
Trần Mộng Tú: Viết từ hồ Sammamish
Tôi muốn giới thiệu đến mọi người về hồ Sammamish ở trước của nhà tôi, mà nhóm bạn văn ở Seattle chúng tôi đặt tên cho là Dòng Sông Thanh Thủy (Một tựa sách của nhà văn Nhất Linh). Cái hồ nhỏ thôi, dài có mười một cây số và rộng hơn hai cây số, ở về phía đông của hồ Washington, thuộc tiểu bang Washington, miền tây bắc nước Mỹ.
Nhà chúng tôi may mắn đuợc ở trước mặt một ngã rẽ của hồ, một khúc hồ rẽ làm ba nhánh, như một nhánh cây có hai chạc, ngã ba rẽ ngoặt quành sau hai vách núi nên trông giống một cửa sông nhỏ. Hai bên bờ nhà san sát chen nhau trong những khu rừng trồng thông, tùng, bách và phong. Về phía đông bắc của hồ có dẫy núi Cascade nằm uốn lượn song song với nước chạy suốt về phía tây nam, đứng trước cửa nhà trông được cả một vòng cung một trăm tám mươi độ theo thứ tự trên cao nhìn xuống: trời, núi, nhà cửa, cây và hồ. Vào những ngày trong trẻo, ít mây, chỏm núi Rainier hiện ra tình cờ cùng với cái vòng cung đó, đẹp như một nét cọ cuối của họa sĩ hạ xuống trong những bức tranh Tầu, mềm mại nhưng chứa đầy sức mạnh. Vào mùa Hạ thì những cánh buồm trắng nhỏ xuất hiện, không biết từ đâu tới, rẽ vào, trông xa xa như đàn Sếu trắng la đà trên mặt nước. Mùa thu thì bờ bên này trông sang bờ bên kia thấy được Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san. Ai thấy cảnh đó cũng thành “thi sĩ “được. Mùa Đông dãy núi Cascade sẽ phủ đầy tuyết trắng như mây quàng cổ núi, và chao ôi! thỉnh thoảng sau cơn mưa nắng lóe lên chúng tôi được ngắm cầu vồng ngũ sắc bắc qua dòng nước từ đầu núi này đến chân núi kia và chiếc cầu vồng đó thế nào cũng theo tôi vào giường tối hôm đó, giấc ngủ của tôi lơ mơ dưới một tấm chăn bảy màu.
Thứ Ba, 27 tháng 12, 2022
Trần Mộng Tú: Thơ Tuyết
Bướm Tuyết
Xô khung cửa hẹp bước ra
trăm con bướm tuyết bay sa xuống lòng
cánh nào gẫy vụn bên song
cánh nào gẫy giữa mênh mông mái hồn
Đông Trắng
Mùa đông trắng giữa mái nhà
câu thơ trắng giữ hồn ta vô đề
bông hoa trắng giữa đam mê
mối tình trắng xuống lời thề bỗng tan
![]() |
Hinh minh hoạ,NoName_13, Pixabay |
Hoa Tuyết
Đóa tan trên ngón tay gầy
Đóa tan giữa ngọn tóc mây hững hờ
đóa tan giữa một bài thơ
tình em đóa ấy bao giờ mới tan
Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2022
Trần Mộng Tú: Giáng Sinh – Chiến Tranh và Ngưng Chiến
Theo những tin tức truyền thông mới nhất trên các trang báo thì sẽ không có ngưng chiến giữa Nga và Ukraine trong dịp Giáng Sinh.
Thành phố cả hai phía sẽ tiếp tục nhận bom đạn, lính và thường dân sẽ tiếp tục thương vong.
Moscow hôm Thứ Tư (14/12) tuyên bố, sẽ không có “ngừng bắn dịp Giáng sinh” vì không nhận được yêu cầu thành ý từ Kyiv, trong bối cảnh chiến tranh tàn khốc ở Ukraine đã sang tháng thứ 10. Quyết định trao đổi thêm hàng chục tù binh, trong đó có một người Mỹ, cho thấy hai bên vẫn đang duy trì liên hệ ở một cấp nhất định, theo Reuters đưa tin. (Trí Thức VN)
Mọi nơi, mọi người trên thế giới đều theo dõi chiến tranh ở Ukraine, người ta đều tự hỏi liệu chiến tranh có tạm thời ngưng tiếng súng trong dịp cuối năm để đón Giáng Sinh và Năm Mới.
Người Việt Nam hơn ai hết có kinh nghiệm “ngưng bắn cuối năm*” này. Ngưng bắn ở phía nào và ngưng bắn ở đâu. Điều này thì chỉ có Cộng Sản Miền Bắc biết rõ theo kiểu của họ.
Trần Mộng Tú: Giáng Sinh Ở Đó
Gửi về Ukraine
Khi mặt trời bỏ đi
tuyết đầu mùa tìm đến
những cánh tay màu trắng
cầm trái tim trẻ em
Ở nơi xa xăm đó
Tuyết ngập trắng con đường
Những bàn chân rất bé
Cùng bom đạn thầm thì
Ở nơi xa xăm đó
đạn thở trên mái nhà
những mái nhà đổ nát
phủ kín xác mẹ già
Ở nơi xa xăm đó
bom rót vào từng gian
đạn xuyên qua cánh cửa
tất cả cùng vỡ toang
Ông Già Giáng sinh đến
tìm mãi không thấy ai
lò sưởi và ống khói
đều vỡ vụn cả rồi
Chỉ thấy một em bé
đang nhặt những ngôi sao
Ông già ôm mặt khóc
Ngôi sao ôi! ngôi sao!
Trần Mộng Tú
Dec.2022
the christmas trees of kyiv
— eric ✙ (@ericlewan) December 17, 2022
2019 2020
2021 2022 pic.twitter.com/pM3Jdk7VZF
Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2022
Thiệp chúc mừng và bài thơ “Tóc Trắng và con đường mùa Thu” của Trần Mộng Tú
Tóc Trắng và con đường mùa Thu
Kính tặng nhà văn Doãn Quốc Sỹ mừng sinh nhật 100 tuổi thọ.
Tóc Ta trắng và lá Thu màu đỏ
Bầu trời trên cao mây nhẹ nhàng bay
Lưng vẫn thẳng Ta chẳng cần gậy chống
Một trăm năm coi nhẹ như một ngày
Ta vẫn một tâm Gìn Vàng Giữ Ngọc
Dòng Sông ơi Định Mệnh chảy về đâu
Khu Rừng Lau xạc xào trong trí nhớ
Gió từ đâu thổi tạt tới phương này
Trần Mộng Tú: Chiếc chiếu hoa cạp điều và tôi
Mừng sinh nhật nhà văn Doãn Quốc Sỹ 100 tuổi
Tuổi thơ của tôi được may mắn lớn lên trong thế giới Thơ của Thi Sĩ Trần Trung Phương, là chú ruột tôi, một thi sĩ của nhi đồng cho học trò tiểu học. Những câu Thơ thật trong và thật hiền.
Khi tôi lên 9 lên 10 tôi đã cả ngày nghêu ngao:
Mặt trời như quả cà chua
Chiều nay rụng xuống mái chùa làng ta
Ô hay! em thấy chiều qua
Mặt trời say rượu ngọn đa đầu đình.
Hoặc
Me ơi cái hộp sữa bò
Để trong bát chiết yêu to nước tràn
Thế mà đàn kiến khôn ngoan
Bắc cầu sợi tóc bò sang Me kìa.
Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2022
Trần Mộng Tú: Ngưng Lại Để Tiếp Tục Đi
Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2022
Trần Mộng Tú: Đi Trong Mùa Thu
![]() |
Hình minh hoạ, Aleksey Kutsar, Pixabay |
Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2022
Trần Mộng Tú: Thủy Tinh Hóa
Tôi đun một nồi nước xông với lá sả, vỏ cam và ngải cứu khô (ba thứ này tôi luôn có sẵn trong nhà).
Tôi chỉ mặc một cái áo lót mỏng rồi ngồi trước nồi nước xông vừa bắc ra khỏi bếp còn sôi sùng sục, nhờ chồng chùm một cái chăn lên.
Tôi ở trong một cái lều kín mít với cái khăn lau mặt, từ từ hé mở nắp nồi cho hơi nóng của nước xông tỏa ra. Tôi hít nhè nhẹ cái mùi thơm của lá sả, lá ngải cứu và vỏ cam vào lồng ngực. Hơi nước nóng xông lên làm mí mắt nặng chĩu vì sũng nước.
Tôi nghe văng vẳng bên tai: Thủy Tinh Hóa… Thủy Tinh Hóa… ngăn chặn sự chết…
Con người không cần phải chết hẳn…Cứ cho vào cái bồn này…Thời gian và sự chết sẽ ngưng lại….
Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2022
Trần Mộng Tú: Tiếng Thông Xào Xạc
- Đánh dấu ngày đi dự “Trà Đạo” với các bạn
Người phụ nữ Nhật ngồi trên hai gót chân mình, bà cúi đầu thật sát vào hai bàn tay úp trên mặt chiếu, bà chào khách. Mười người khách ngồi chung quanh chiếu tatami, họ lễ phép cúi đầu chào lại, sau lưng họ những cánh cửa Shoji khép kín. Trong chiếc kimono cổ truyền, bà thong thả cử hành nghi thức pha trà.
Bên ngoài trà thất, mùa xuân mới đi được một phần ba đời xuân, xuân còn trẻ lắm. Buổi sáng tháng năm, trời quang, nắng như mật, vàng ươm, ấm áp; hoa nở trên mỗi bước chân đi: tử đinh hương, linh lan, thạch thảo, đỗ quyên, sơn lựu, bồ công anh, diên vỹ, anh túc… Mỗi hoa một vẻ, một màu, không hoa nào chịu nhường sắc, thua hương. Cỏ xanh ngọc bích, trải những tấm thảm nhỏ, mỗi nơi một mảnh, lá nõn vừa nhú ra trên những bụi phong Nhật, cá anh vũ bơi lượn trong hồ khoe những chiếc lưng màu son đỏ hay màu trắng bạc lấp lánh, những con rùa nâu chui ra từ dưới một cành hoa súng màu tím. Thỉnh thoảng từ đâu một cặp vịt trời, con đực với đôi cánh sặc sỡ vươn lên, cất tiếng kêu khàn đặc, gây chú ý cho thiên nhiên, con cái đập đôi cánh khiêm nhường vỗ vỗ xuống mặt hồ, một con ếch nhỏ nhảy tõm xuống nước rung mặt hồ khiến du khách liên tưởng đến câu thơ hài cú (Haiku) bất tử của thi sĩ Nhật: Matsuo Basho
Bài Furuike ya (Ao xưa)
Chiếc ao xưa
Ếch nhẩy tõm
Tiếng nước khua
Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022
Trần Mộng Tú: Tình Yêu trong tiểu thuyết Tự Lực Văn Đoàn
Thi sĩ Xuân Diệu, một thành viên trong Tự Lực Văn Đoàn (TLVĐ) đã viết: “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu.”
Tình yêu và thơ rất giống nhau vì đó là hai “chủ đề” khó định nghĩa nhất. Nó là hai thế giới không có lằn ranh, không ai biết bắt đầu từ đâu và kết thúc chỗ nào.
Thơ thì “Hay” và có ý nghĩa với tác giả nhưng với độc giả, phần nhiều: “Chẳng hiểu thi sĩ định nói cái gì?”
Tình yêu trong tiểu thuyết còn mông lung hơn nữa. Chấm dứt trong hạnh phúc hay trong nỗi buồn của những nhân vật đều do tác giả quyết định, không phải theo ức đoán của độc giả. Tác giả đưa ta đến một chỗ ta chưa nghe đến bao giờ, và làm cho ta tin đó là nơi chốn có thật, đặt nhân vật vào một hoàn cảnh vô lý rồi mặc ta tha hồ cười khóc hộ tác giả.
Nhưng cả tình yêu và thơ luôn luôn biến chuyển theo thời gian và không gian.
Hãy hình dung ra tình yêu của thời đại điện toán ngày hôm nay.
Thói quen thỉnh thoảng uống cà phê trong quán một mình, tôi mới có vào khoảng vài năm nay, và tôi thấy nó bỗng trở nên cần thiết. Ngồi một mình, muốn nghĩ gì thì nghĩ, nhìn ngang nhìn dọc ra ngoài cửa kính xem xe cộ, người đi, tha hồ tưởng tượng và đặt cho những nhân vật bên ngoài đó một cuộc đời, một cuộc tình hay một vai kịch mà mình thích cho họ đóng tùy theo dáng dấp, y phục, tuổi tác của từng người. Nhìn ra ngoài mãi, mới nhâm nhi hết một nửa ly cà phê, chán, lại nhìn trong quán ngay chung quanh mình. Ở Starbucks có những cái bàn đơn cho những cái laptop và một người lơ mơ ngồi viết hay đọc một cái gì không rõ rệt hoặc cho sinh viên làm vội bài trước khi đến lớp, cũng có đám ba bốn người họ chập hai cái bàn nhỏ ngồi với nhau uống cà phê trong giờ trưa của một cơ sở gần đó, cũng có cái bàn cho một cặp tình nhân trẻ, ngồi xuống không đầy mười phút cho một cái hẹn vội.
Hôm nay tôi vào Starbucks với một chồng sách của Tự Lực Văn Đoàn (TLVĐ). Chọn một cái bàn trong góc để ngồi lâu và không ai chú ý đến mình. Tôi đứng lên mua một ly cà phê đen, tự pha đường lấy, ngồi xuống nhâm nhi và ngắm nghía.
Trần Mộng Tú: Tình Yêu trong tiểu thuyết Tự Lực Văn Đoàn (Tiếp theo)
Xóm Cầu Mới của Nhất Linh với mối tình giữa Siêu và Mùi hai anh em họ, con dì con già là một mối tình rất lạ.Trong đó, vai nữ cô Mùi là cô gái con một cụ Lang, ngoài việc cô xinh đẹp, đảm đang, tốt bụng, dễ tức, hay khóc, biết uống rượu và thích được say nữa, cô còn rất thông minh trong tình yêu, cô luôn luôn đoán trước được ý định của Siêu và gần như dẫn dắt Siêu trong cuộc tình của hai người; Siêu bị cô cuốn đi mà không biết, mặc dù Siêu là người am hiểu về đời sống, có học và lớn tuổi hơn cô. Lồng trong cuộc tình của Siêu-Mùi còn cuộc tình của Bé và Đỗi, chuyện tình của Bác Hòa hàng cơm và Nhỡ. Mỗi nhân vật có một cá tính riêng nhưng rất gần gũi đời thường, với văn phong tinh tế, dí dỏm, chi tiết và lãng mạn một cách trong sáng. Đọc xong cuốn truyện, gấp sách lại ta có một cảm tưởng nhẹ nhàng, khoan khoái, thấy truyện nó tự nhiên như thế, phải diễn tiến như thế, phải khép lại như thế. Nó tự nhiên đến nỗi cho người đọc cái cảm tưởng là: Nếu mình là Mùi, là Siêu, là Nhỡ, là Bé…thì mình cũng “Yêu” như thế.
Siêu hơn Mùi năm tuổi, nên khi Siêu bế ẵm Mùi là sự tự nhiên trước mắt mọi người, cho đến khi Mùi khoảng mười hai tuổi, đã hơn cả năm Siêu không còn bế nữa. Một buổi trưa cả nhà đi vắng, Siêu kéo Mùi nằm ngả vào ngực mình, Siêu cúi đầu vào tóc nàng, áp mặt vào má nàng và môi chàng đưa đi đưa lại mấy cái nhẹ trên má. Mới mười hai tuổi nhưng cô Mùi hình như đã biết thế nào là tình yêu, cô giơ hai tay ôm vòng lấy cổ Siêu, kéo đầu chàng xuống và để hai môi chàng đặt lên môi mình.
“Nàng không nhớ rõ lắm, mà nàng nhớ làm sao được rõ vì nàng có biết nàng làm gì lúc đó đâu; nàng bàng hoàng về một thứ khác; lúc đưa môi cho Siêu hôn không phải nàng chỉ cốt được cái thú Siêu hôn mình, có một thứ gì to tát hơn nhiều mà ngay lúc đó nàng chỉ cảm thấy mơ màng, không sao rõ được là thứ gì.”
Siêu lúc đó mười bẩy tuổi, vốn tính nhút nhát chưa dám một lần nào ngồi nói chuyện với con gái. Mùi là em họ Siêu, nên chàng muốn thử hôn cho biết ra sao, nhưng chàng sợ vì thấy Mùi tự ý ôm lấy cổ chàng, đặt môi chàng lên môi nàng. Từ đó chàng lờ đi như câu chuyện chưa hề xẩy ra. Mùi còn bé quá, lại là em họ chàng, vẻ mặt Mùi lúc đó cũng không đẹp đến nỗi làm chàng mê đến dại dột. Chàng cũng không ngờ là Mùi yêu mình bắt đầu từ hôm đó.
Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2022
Trần Mộng Tú: Mười Hai Bài Thơ Mùa Thu
![]() |
Hình minh hoạ, Marjon Besteman, Pixabay |
(Theo vận Haiku: 5-7-5)
Tiếng ngỗng ngang mái nhà
Ngập ngừng bên hiên hoa cúc nở
A mùa thu gõ cửa.
Bàn chân lạnh trong chăn
Buổi sáng co mình ngoài cửa sổ
Mùi trà xanh trong bếp.
Con sóc ngậm hạt dẻ
Nhẩy qua những cành phong chớm đỏ
Đánh rơi một mảnh Thu.
Buổi sáng thổi xôi đậu
Màu xôi vàng như màu hoa cau
Ngửi được mùa Thu tới.
Rượu mận ủ năm ngoái
Bây giờ đã lên men ngất ngây
Rót ra mời mùa Thu.
Giọt sương buổi sáng rơi
Trên chiếc lá phong vừa chớm đỏ
Như một vệt son môi.
Những lá sen mùa Hạ
Rủ nhau nằm úp mặt trong bùn
Ếch nghiêng đầu gọi Thu.
Cái dốc sau nhà tôi
Nai vào tìm ăn dâu mùa Thu
Có phải nai năm ngoái.
Trên con đường cũ này
Tôi đi tìm người bạn năm đó
Chỉ tìm được mùa Thu.
Cây Mộc Liên nhà tôi
Bắt đầu thi nhau rụng lá Hè
Tôi vuốt Thu trong tóc.
Sương mùa Thu lạ lắm
Trông xa đẹp như hạt ngọc trai
Không phải đâu, hạt lệ.
Tôi với người yêu đi
Dưới những hàng cây mới chớm đỏ
Trái tim chín từ hôm qua.
Trần Mộng Tú - Mùa Thu 20