Hiển thị các bài đăng có nhãn ThoCa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ThoCa. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2022

Thiệp chúc mừng và bài thơ “Tóc Trắng và con đường mùa Thu” của Trần Mộng Tú

Tóc Trắng và con đường mùa Thu

Kính tặng nhà văn Doãn Quốc Sỹ mừng sinh nhật 100 tuổi thọ.


Tóc Ta trắng và lá Thu màu đỏ

Bầu trời trên cao mây nhẹ nhàng bay

Lưng vẫn thẳng Ta chẳng cần gậy chống

Một trăm năm coi nhẹ như một ngày


Ta vẫn một tâm Gìn Vàng Giữ Ngọc

Dòng Sông ơi Định Mệnh chảy về đâu

Khu Rừng Lau xạc xào trong trí nhớ 

Gió từ đâu thổi tạt tới phương này


Thứ Ba, 6 tháng 12, 2022

Quảng Tánh Trần Cầm: Cảm ơn

Tranh: Khỏa thân #2
của cố Họa sĩ Lê Thánh Thư
người quỳ bên vô thức bỏ ngỏ

mải miết đếm sao trời

trong giấc mơ nhiều điệp khúc kỳ bí

thẩm thấu tiếng rên

khắc khoải theo nhịp chuông gió lung linh


lênh đênh trên dòng chảy hữu cơ bất tận

có mắt mơ màng

có môi mọng đỏ

có ngực nõn nà

ngự trên vòm cao

rực rỡ tươi mát mượt mà

không chút tì vết


Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2022

Thơ Nguyễn Viện

Nhà thơ Nguyễn Viện,
Tranh Bảo Huân (Báo Trẻ- Dallas)

VÀ CỎ XANH Ở LẠI

Tôi mua một ổ bánh mì thịt cút nướng và ngồi chờ cơn mưa đến

trong một quán café quen thuộc 

tôi nói với cơn mộng ảo, chiều nay gió sẽ lộng, em nhớ mặc thêm áo 

và đừng nhìn mưa như tôi, đừng ảm đạm 

nếu có thể được, em cũng nên mua một ổ bánh mì cút nướng, chiều sẽ bớt lạnh

và nhớ pha một ly trà gừng

như chúng ta đã từng uống cùng nhau trên tầng thượng 

nếu em thích, cứ đốt thuốc vì tôi cũng cần mây mù cho sự lãng quên 

em biết đấy, tôi sẽ đói vào những lúc cơn mưa đổ xuống


Thứ Ba, 29 tháng 11, 2022

Thơ Hoàng Xuân Sơn

Hình minh hoạ, PDPics,Pixabay

V À 

         [     ]

 

Và rồi cũng chẳng tới đâu 

nước trôi vẫn nước 

qua cầu thản nhiên 

và quánh 

đặc 

vẫn xứ, miền 

chim bay không nổi 

cuồng điên ghế ngồi 

không nhớ người 

chẳng nhớ ai

và rồi chỉ nhớ mình nơi 


Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2022

Thơ Cao Vị Khanh

Hình minh hoạ, Joe, Pixabay

Khi tôi về

Tôi sẽ về như cánh vạc đêm 
Nương theo đốm sáng những đường tim 
Ghé qua con phố còn thiu ngủ 
Đậu nhẹ lên hàng cây lá im

Tôi sẽ chờ trăng non bỏ đi 
Căn nhà ngói đỏ bỗng thầm thì 
Ba ngồi tụng sớm hồi kinh khổ 
Gởi bốn phương trời, hướng biệt ly

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2022

Quảng Tánh Trần Cầm: Một thuở như thế

Quảng Tánh Trần Cầm
1.

có một thời bầu khí quyển mịt mù

khói xe khói thuốc lá khói hỏa châu

con chim hồng vật vã đập cánh từng chập

mất điểm mốc mất định vị

ngã sấp mặt trên sân thượng

sáng ngày tỉnh ra tất cả đêm qua là ảo giác

kể cả lũ bạn quay quần trầm ngâm

bên ly cafe cận giờ giới nghiêm


2.

nằm trên bãi cát dọc theo xa lộ

dưới ánh đèn hiu hắt trải dài mút mắt

khoanh tay dựa vào bóng mình 

nghe sóng xô từng lớp rào rạc đêm dài

một thuở nhắm mắt nhảy qua đường ray

lênh đênh trong hơi thở

nhẹ nhõm trên đường bay

và đáp sấp mặt trên bãi rong biển tanh nồng


Trần Trung Đạo: Người hành khất Việt Nam

Hình minh hoạ, Tác giả Trần Trung Đạo


Tôi không xin cả cuộc đời
Chỉ mong một chút tình người Việt Nam
Đời tôi nắng dãi mưa dầm
Ôm thương nhớ đứng gọi thầm tên nhau
Con tôi lưu lạc phương nào
Đứa ra miền Bắc, đứa vào miền Nam
Đứa về theo núi theo sông
Chết trong Trại Cấm, chết lòng biển sâu
Nhà tôi dột nát đã lâu
Bốn ngàn năm để một màu khăn tang
Tôi người hành khất Việt Nam
Ngồi nghe máu nhỏ xuống bàn tay khô
Tôi không giành giật cơ đồ
Chỉ mong một chút tự do làm người.

Trần Trung Đạo

13.11


Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2022

Thanh Tâm Tuyền: Mưa Ngủ

 Tặng Trần Thanh Hiệp


Tôi đứng nhìn mưa bên sông, mưa nửa giòng nước. Ôi nếu được ngủ dưới mái tranh, mùi đất bốc mưa mới đầu ấm phổi hơn một hơi thuốc lá.

Tôi sẽ đưa em về bên ấy, nền nhà ẩm và em chân đất. Từ bỏ thành phố nhà máy xe điện xe buýt ánh đèn ngã tư. Tôi can đảm như thế. Con đường vào làng men chân đê hoa cỏ hoang dại nói tâm hồn những vật những người sắp gặp. Em đi thăm vườn trái cây và em có thể bắt đầu làm việc. Ngực trần không vướng víu anh thấy anh với hơi thở với bầu trời với cây màu đất là một.

Mưa bên kia sông mưa nửa giòng nước
ta thương cô như bước nhớ chân
hoa dù tàn muôn vạn nghìn lần
lòng ta vẫn chỉ một lần thương yêu

Hồn nhiên tôi trở thành thi sĩ ca dao nhẹ những nhát cuốc đầu xới lần áo mỏng ruộng đồng.

Những chuyến đi xa theo mưa về ngủ mái rạ. Đêm hiền lành, có lẽ từ một cửa bể bến sông quán rượu. Những người bạn hứng mưa vào lòng tay, giọt mưa đẹp như mắt ngủ, rất xa không lìa cách. Tôi sẽ đưa em về ngủ bên sông, tâm hồn là cánh đồng chưa khai phá. Tôi sẽ mời anh về nghe mưa trên vừng trán vô tư, giác quan mở những ngõ lạ xuống linh hồn. Chúng ta ngủ ngoài mưa như mơ ngủ.

Một ngày, tôi theo anh ra thành thị để chọn một màu hoa dã thú một hơi thở tự do.
Hồn nhiên tôi trở thành thi sĩ ca dao
Hôm hôm qua mưa luồn mái rạ
mưa ngủ cùng những kẻ cô đơn
bao nhiêu xa cách không sợ bằng giận hờn

đừng giận anh em hỡi mưa trời còn thương anh.  

 

 

TTT

Trích từ tập "Tôi không còn cô độc" xuất bản vào năm 1956.  



Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2022

Trần Mộng Tú: Mười Hai Bài Thơ Mùa Thu

Hình minh hoạ, Marjon BestemanPixabay

  (Theo vận Haiku: 5-7-5)  

 

Tiếng ngỗng ngang mái nhà  

Ngập ngừng bên hiên hoa cúc nở  

A mùa thu gõ cửa.  

 

Bàn chân lạnh trong chăn  

Buổi sáng co mình ngoài cửa sổ  

Mùi trà xanh trong bếp.  

 

Con sóc ngậm hạt dẻ  

Nhẩy qua những cành phong chớm đỏ  

Đánh rơi một mảnh Thu.  

 

Buổi sáng thổi xôi đậu  

Màu xôi vàng như màu hoa cau  

Ngửi được mùa Thu tới.  

 

Rượu mận ủ năm ngoái  

Bây giờ đã lên men ngất ngây  

Rót ra mời mùa Thu.  

 

Giọt sương buổi sáng rơi  

Trên chiếc lá phong vừa chớm đỏ  

Như một vệt son môi.  

 

Những lá sen mùa Hạ  

Rủ nhau nằm úp mặt trong bùn  

Ếch nghiêng đầu gọi Thu.  

 

Cái dốc sau nhà tôi  

Nai vào tìm ăn dâu mùa Thu  

Có phải nai năm ngoái.  

 

Trên con đường cũ này  

Tôi đi tìm người bạn năm đó  

Chỉ tìm được mùa Thu.  

 

Cây Mộc Liên nhà tôi  

Bắt đầu thi nhau rụng lá Hè  

Tôi vuốt Thu trong tóc.  

 

Sương mùa Thu lạ lắm  

Trông xa đẹp như hạt ngọc trai  

Không phải đâu, hạt lệ.  

 

Tôi với người yêu đi  

Dưới những hàng cây mới chớm đỏ  

Trái tim chín từ hôm qua.  

 

Trần Mộng Tú - Mùa Thu 20

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2022

Trần Văn Nam: Hai Bài Thơ Trong Thời-Cuộc Mà Như Đứng Ngoài

I/ Tô Thùy Yên hoang-vu-hóa một vùng đảo tranh chấp:

Bài thơ "Trường Sa Hành" của Tô Thùy Yên rất đặc sắc. Tác giả đã thi hóa thật tài tình một tạo vật thiên nhiên, thi hóa một quần đảo hoang vu bằng những từ ngữ sáng tạo tân kỳ độc đáo. Thi-hóa rộng nghĩa hơn thơ-mộng-hóa. Thơ mộng hóa chỉ là một khía cạnh của thi hóa: khía cạnh làm đẹp, hoặc làm huyền ảo lãng mạn. Còn thi hóa có thể còn thêm khía cạnh thần bí, siêu hình. Nhưng thần bí siêu hình hơi nghiêng về khuynh hướng tôn giáo, nên thiết nghĩ dùng từ ngữ hoang-vu-hóa xác đáng hơn với chủ đích của tác giả là làm tăng thêm vẻ quạnh hiu của thiên nhiên. Tức là tác giả muốn hoang vu hóa một quần đảo vốn đã quạnh hiu. Vốn quạnh hiu, vì hầu như từ tiền bán-thế-kỷ 20 trở về trước, người ta đã lãng quên nó ngoài Biển Đông. Lúc bấy giờ chắc chưa có thăm dò trữ lượng dầu chất chứa dưới đáy biển sâu của vùng quần đảo này.

 

Hoang vu hoá một tạo vật vốn đã hoang vu, vậy coi như vô tình tác giả ngược dòng với thời thế đang có cuộc tranh chấp chủ quyền của vùng đảo Trường Sa. Các nước Việt Nam, Mã Lai, Phi Luật Tân, Brunei, Trung Quốc, Đài Loan… đang tranh chấp để trong tương lai xóa bỏ hoang vu của nó bằng những căn cứ hải quân, phi trường, giàn khoan dầu, cơ xưởng chế biến. Ngược lại, hoang vu hóa chính là đưa tạo vật trở về thiên nhiên nguyên thủy, hoặc làm cho nó càng thêm hiu quạnh:


Trường Sa! Trường Sa! Đảo chuếnh choáng!
Thăm thẳm sầu vây trắng bốn bề
Lính thú mươi người lạ sóng nước
Đêm nằm còn tưởng đảo trôi đi
Mùa Đông Bắc, gió miên man thổi
Khiến cả lòng ta cũng rách tưa
Ta hỏi han, hề, Hiu Quạnh lớn
Mà Hiu Quạnh lớn vẫn làm ngơ
Đảo hoang, vắng cả hồn ma quỉ
Thảo mộc thời nguyên thủy lạ tên
Mỗi ngày mỗi đắp xanh rờn lạnh
Lên xác thân người mãi đứng yên.


Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2022

Trần Mộng Tú: Tôi Cúi Đầu Xin Lỗi

Thi thể cậu bé 16 tuổi, một trong số 42 lao động đào thoát khỏi casino ở Campuchia, được tìm thấy trên đoạn sông thuộc huyện An Phú- Tỉnh An Giang Ngày 18 tháng 8- Cụ thể, thi thể em Đ.M.H. (16 tuổi, ngụ Gia Lai bị mất tích trên sông Bình Di được người dân phát hiện vào khoảng 5 giờ sáng ngày 20.8, gần cầu C3, thuộc ấp Búng Lớn, xã An Hội, H.An Phú, cách hiện trường vụ xảy ra việc khoảng 4 km.- Báo Tuổi Trẻ

Tôi biết nơi tôi tắp vào
Tôi không lên được
Tôi ngừng tại đây, nằm đợi
nước quấn quít quanh tôi
Tôi thả hồn
Tôi thả xác
Tôi biết tôi chết rồi

Có tiếng ai gọi
Cậu thanh niên ơi
Cậu về nhà rồi

Cha đã khóc
từ hôm tôi ra đi
Bây giờ Cha lại khóc
khi tôi quay trở về

Nước mắt cha
và nước sông Bình Di
Giọt nào mặn, nhạt

Bây giờ Cha nhận xác
Bây giờ hồn tôi đi

Tôi sẽ đi tìm gặp
những linh hồn giống tôi
những linh hồn đã mất
khi tìm cuộc đổi đời

Họ chết trong thùng xe
ở một vùng đất lạ
Chết trong một dòng sông
Hay trong một cánh rừng
Đều oan khiên tất cả

Tôi đã gọi Cha ơi
trong lồng ngực lạnh buốt
tiếng kêu ằng ặc nước

Họ đã gọi Mẹ ơi
trong lồng ngực không hơi
tiếng gọi không ra khỏi
miệng đã khép chặt rồi

Nghèo khó đã dắt đường
Chúng tôi đi tìm những chiếc bánh
họ vẽ trên giấy
trao cho chúng tôi
những chiếc bánh bốc hơi

Có người chết âm thầm
mất dấu tích
trong những ngôi vườn kín
trồng toàn cần sa
Có kẻ chết vì ngộp không khí
trong những chiếc xe ca

Tôi chết vì ngộp nước
xác tôi bềnh bồng trôi

Rồi tất cả sẽ lặng im

Một, hai năm sau
Mọi người trên đất nước đang hưng thịnh đó
Sẽ lại được nghe một Bản Tin Rất Lạ

Xác của người Việt Nam được tìm thấy ở một nơi nào đó bên ngoài đất nước
Họ chết như chết trong một truyện phim
Một truyện phim kinh dị
trên con đường đi tìm sống.

Là một người Việt Nam sống bên ngoài đất nước
Tôi thấy mình cũng có lỗi
trong những cái chết rất lạ này

Tôi cúi đầu xin lỗi.

Trần Mộng Tú – Tháng 8/25/2022

Thơ Yến Tuyết

GIÀ ƠI, CHÀO MI
Hình minh hoạ, Tirachardz, Freepik


Tôi nhìn tôi trong gương
Khuôn mặt chừng xa lạ
Tóc hai màu đen trắn
Màu đá hay màu mây?
Tôi nhìn tôi rất rõ
Vết hằn của tháng năm
Nằm theo đuôi con mắt
Hiện trên vùng trán nhăn.
Tôi nhìn tôi rất kỹ
Mắt cười sao buồn thế
Đục như là khói sương
Không tìm thấy sóng gợn.
Tôi nhìn tôi gần hơn
Nhận ra mình già đấy
Một chút buồn dâng lên.
Rồi thả bay trong gió!

YT

NHỚ

Nếu bây giờ anh ôm em vào lòng ở tuổi 70
Hương tóc em sẽ thơm mùi dầu xanh
Thân thể em không còn mềm mại
Sau biết bao thăng trầm của đời sống.
Và nếu anh cầm tay em
Bàn tay gầy có những đường gân nổi,
Xin hãy hôn lên với lòng thương mến.
Buổi trưa hè cảm ơn gió,
thổi về một chút nhớ nhung của thời son trẻ.
Quyện vào tiếng du dương của bản nhạc tình quá khứ
Có tình yêu dễ thương và những ngày tháng đẹp.
Dĩ vãng và hiện tại là một gạch nối thật ngắn.
Anh ơi.

YT



Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2022

Phương Nghi: Ash release

Hình minh hoạ,Nat Aggiato, Pixabay
Hương linh theo gió về trời
Tàn tro để lại ngủ vùi tháng năm
Tro giờ cũng đã xa xăm
Chìm trong biển lạnh Vĩnh Hằng hư vô
Tìm thăm chỉ sóng vật vờ
Chỉ con ốc biển bên bờ vô danh
Êm đềm cá lội loanh quanh
Rong rêu thay cỏ nước xanh thay mồ
Bao la biển thẳm mịt mờ
Mộ bia đâu để đợi chờ khói hương
Thôi thì còn nhớ còn thương
Ngó ra tít tắp một đường chân mây
Chỗ trời nước gặp nhau đây
Coi như phần mộ níu dây tương phùng
Chỗ trăm con sóng xa gần
Vẽ trong hư ảo một vầng thênh thang
Như hoa tươi mãi không tàn
Có đâu tử biệt vẫn tràn tình thân
Mà thôi , nghĩ nữa thêm gàn
Thiên thu mất dấu rồi Càn Khôn ơi…

8/6/2022



Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2022

Thơ Hoàng Vũ Thuật

RƠI

Mùa hè nhớ tới phượng từng ép phẳng thời học trò 

bên cửa sổ đơn sơ chú mèo hong nắng cũng như tôi ngồi lặng thinh

có phải chúng ta đang bị cầm tù giữa bảng chữ cái

ở hai đầu thái cực cuộc sống tôi muốn rời nơi đây ra với chú mèo

đôi mắt chú suốt trong vô thức 


những bông màu đỏ nhắc ngày tháng ra đi

tôi tìm lại cuốn vở cũ chỉ thấy nét mực khô

cánh máu rơi rơi điệp trùng

thử ép mình lên trang sách cuộc đời để trăm năm sau gặp lại

dẫu hy vọng như chú mèo con hong nắng trước sân trường cô độc 

rơi. 


8/5/2019


HOÀI NIỆM 

Nắng táo thơm vừa chín làm anh say

bóng  nghiêng chiều bảng lảng in xuống rặng trâm bầu - mái tóc buông 

mưa quấn quýt làm cánh chim bay lạc  

anh uống từng ngụm mây 

dải đăng ten 

viền cuối chân trời  


đôi sao nét mi cong mọc sớm đắm mình trong biển nước mênh mang

thanh thanh 

hai cánh tay bọc lấy yêu thương

anh là đứa bé sinh ra trên đảo san hô thơm dòng sữa biển


chạm vào mũi thuyền ấm mềm thân thuộc vầng trán nước mênh mang 

bãi cát mịn phô bày trang sách từng chương hoài niệm

lời của chữ hay tiếng tự do đang reo

anh đọc khi mùa mưa về.


9/8/2019

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2022

Norman Newell: Hoa Hồng Trắng Nhã Điển (Bản dịch của Trần Mộng Tú)

Hoa Hồng Trắng Nhã Điển
Hình minh hoạ, Rattakarn, Pixabay

Hoa hồng trắng sẽ nở

Anh cứ xa em đi
Em một mình cô độc
Em một mình phân ly
Hãy tạm biệt tình em
Cho đến khi hồng nở
ở bên dưới thung lũng
mùa Hạ sẽ đi qua
thời gian làm cách trở
cho cuộc tình hai ta

Rồi như hoa với xuân
Anh sẽ quay trở lại
Mùa xuân cũng trở về
Hoa hồng trắng sẽ nở
Anh cứ xa em đi
Tạm biệt người yêu dấu
Anh cứ xa em đi
Hoa hồng trắng sẽ nở
một mình em phân ly

Hoa hồng trắng sẽ nở
tạm biệt người tình si

Hoa hồng trắng sẽ nở
tạm biệt người tình si.

(tmt-Dịch)

White Rose of Athens

(Lyrics written by Norman Newell)

Till the white rose blooms again-
You must leave me,
leave me lonely
-So, goodbye my love till then-
Till the white rose blooms again-
The Summer days are ending in the valley-
And soon the time will come when we must apart-
But like the rose that comes back with the springtime-
you will return to me when springtime comes around –
Till the white rose blooms again-
You must leave me, leave me lonely –
So, goodbye my love till then –
Till the white rose blooms again –
Till the white rose blooms again-
You must leave me,
leave me lonely-
So, goodbye my love till then-
Till the white rose blooms again.
-Goodbye till then-Goodbye till then.

Nguyễn Đức Tùng: Cung Tiến, Đời Lập Từ Những Đêm Hoang Sơ

Chị em của thơ thì có nhiều: tùy bút, truyện ngắn, tiểu thuyết, báo chí, phim ảnh, kịch nghệ, nhưng đối với tôi, người thân nhất, người chị em ruột của thơ, chính là ca khúc.

Cung Tiến là một sự kết hợp như vậy: giữa ca từ và âm nhạc, giữa thơ và ca khúc. Thơ ca. Sự liên kết giữa thơ và ca đã có từ lâu đời, ngày một chia xa trong thế giới hiện nay. Thơ ngày một xa rời ca khúc, ngày một gần với văn xuôi, rời bỏ tính âm nhạc của ngôn ngữ. Các nhà thơ hiện nay gần như không làm thơ dưới tác động trực tiếp của âm điệu. Họ viết để truyền tải các ý tưởng nhiều hơn. Khi chúng ta nghe một bài hát, những chữ trong bài hát ấy vang lên không còn là những chữ chúng ta đọc trên giấy nữa, chúng biến đổi trở thành chữ khác, một sự lai ghép giữa âm nhạc và ngôn ngữ. Khi đọc lời:

Chờ nhau hoài cố nhân ơi

Sương buồn che kín nguồn đời

Tôi vừa nhìn thấy màn sương buông xuống, vừa nghĩ đến bóng người đi trong ấy, càng lúc càng xa. Điều ấy cũng xảy ra khi tôi đọc chúng như câu thơ. Nhưng người nào từng nghe Cung Tiến qua Duy Trác hay Thái Thanh, Lệ Thu hay Anh Ngọc, sẽ không thể đọc thế nữa, như câu thơ thông thường, người ấy phải đọc khác đi. Phải đọc như đang hát. Và khi hát như thế, dù chỉ hát thầm, hai chữ cố nhân ấy sẽ khác đi, hình ảnh người đi trong sương cũng khác. Cũng vậy, bốn chữ “che kín nguồn đời” khi được ngân lên như một ca từ, hình ảnh cũng biến đổi, sâu hơn, dào dạt hơn.


Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2022

Pavlo Vyshebaba: Bài thơ từ tiền tuyến (Đặng Vũ Vương dịch)

 Pavlo Vyshebaba, nhà thơ Ukraine, hiện đang ở chiến tuyến bảo vệ tự do và sự toàn vẹn của đất nước mình. Bài thơ viết cách đây không lâu tại tiền tuyến.

Pavlo Vyshebaba đến từ Kramatorsk. Trước năm 2014, Pavlo di chuyển đến Kyiv và trong những năm này, anh đã tình nguyện nhập ngũ. Đồng thời, anh là một nhà hoạt động vì môi trường và phản đối việc sản xuất lông thú tự nhiên. Vào ngày thứ hai của cuộc xâm lược toàn diện, Pavlo đưa gia đình đến nơi an toàn. Hiện anh đang ở Slobozhanshchyna, giáp với Donbass vùng quê của anh, nơi mà anh đang bảo vệ vùng đất của mình bằng vũ khí trong tay. Ngoài ra, vào tháng 4, ban nhạc “Một hành tinh” của Pavlo đã phát hành một album “My War”. Trong đó, anh cố gắng kể về cảm xúc của chính mình và truyền tải nỗi đau của người dân ở các vùng bị chiếm đóng và ở hậu phương. Anh gọi tất cả những biến cố này là một thảm họa, đồng thời là một kỳ công vĩ đại của dân tộc Ukraine.


Chúc mọi người bình an. Chúng ta chắc chắn sẽ giành chiến thắng! 


 

Bản dịch của Đặng Vũ Vương

 

Tới khi tất cả súng liên thanh im tiếng

Và kết cuộc ta sẽ nghe được mùa xuân

Hai đứa mình sẽ yêu nhau như kẻ chết khát

để tự gột sạch chiến tranh

ta sẽ đánh tan mùi khốn kiếp của nó

trong mồ hôi mặn muối của đôi ta

qua những nốt ruồi của em, bản đồ của những tinh tú

anh sẽ ngắm kỹ em toàn diện như lúc Chúa tạo em

và đến khi các đại bác đã nguội tanh

sẽ thật ấm nóng biết bao trong giường ngủ

anh sẽ hôn em đến gần như cắn

để xóa đi sự kinh hãi trong trí anh

để những lời rên rỉ của em đuổi đi sự im lặng

Trước một giấc ngủ vì mệt nhoài

anh sẽ ghì ôm em bất tận

và buổi sáng anh sẽ lại yêu em

và nếu định mệnh tha cứu chúng ta

và nếu chúng ta sống sót được cái mùa xuân độc ác này

hai đứa mình sẽ yêu nhau như kẻ chết khát

để tự gột sạch chiến tranh.

 

ĐVV