Thủy Cánh Lưu
 |
Ảnh minh họa (Internet) |
Tôi sống ở miền Nam khi vừa lớn. Một bữa trưa chợt nghe giọng hò ru em da diết.
Gió mùa thu ơ mẹ ru mà con ngủ ớ... Năm canh dài à... nắm canh dài thức đủ ư dzừa năm ơ hỡi chàng là chàng ơi... Lúc đó tôi đã quen với cách phát âm nhừa nhựa từ âm ‘v’ thành âm ‘d’ của người miền Nam. Âm ‘dzừa’ (vừa) của bài hò ru em phổ biến này nghe dzừa man mác tâm sự người vợ trẻ nhớ chồng, dzừa ngọt ngào và nũng nịu. Còn chữ ‘năm canh’ thứ hai, do âm điệu của lời ru, nghe như “nắm”: năm canh dài à / nắm canh dài.