Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017
Thơ Nguyễn Văn Thà: Ngày Ta Yêu Nhau
Một
ngày anh yêu em
Có
con chim vườn sau
Một
ngày em yêu anh
Có
đôi chim tìm sâu
Và
ngày ta yêu nhau
Xôn
xao ngọn cỏ lả lơi
Hương
hoa nồng ấm còn vương quanh giường
Thầm
thì em yêu anh
Lá
lay trong vườn trăng
Ngập
ngừng làn hương em
Mới
len qua lòng anh
Ngọt
ngào anh yêu em
Hoa
sen tỉnh giấc thả hương
Thơm
thơm ngực mới lại khơi suối nguồn
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016
Cương Biên*: Mẹ ơi
Biển của mình bị bỏ ngỏ
rồi Mẹ ơi
Những con sóng cô đơn
không người nô giỡn
Thuyền bè trơ khung dưới
trời uất nghẹn
Cá tôm xa rồi cho biển
nhớ đến xanh xao
Biển của mình bị bỏ ngỏ
rồi Mẹ ơi
Tàu thủy giặc vào gần bờ
Đà Nẵng
Chúng cướp giết ngư dân
cho thuyền về tay trắng
Mà ngang nhiên cứ như
chốn không người
Trời của mình bị bỏ ngỏ
rồi Mẹ ơi
Máy bay thù cắt đường
bay truyền thống
Ai phá dậu đập bờ cho
trời quê trơ trống
Cho lòng người ly tán
đau thương
Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016
Trung Thu: Tiếng Ðêm
TIẾNG ĐÊM
Tiếng đêm là những
tiếng thầm
Tiếng trăng sao tiếng
hạt mầm tỉ tê
Tiếng lau sậy thức
rù rì
Tiếng hồn ma cũ nhớ
gì ăn năn
Đêm về có tiếng trăm
năm
Tiếng thương chưa
trọn một lần lửa hương
Tiếng đêm ôi tiếng
não nùng
Tiếng chiêm bao tiếng
trùng phùng âm dương
Tiếng đêm có phải
tiếng buồn
Ngó ra vắng ngắt
con đường không xe
Bốn bề một cõi êm
re
Tàn đêm sót một tiếng
se thắt lòng
Tiếng ngày vang động
trời không
Tiếng đêm dội lại
mênh mông vô chừng
Đêm là chiếc bóng
trong gương
Đêm là dư ảnh, dư
hương của ngày…
Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016
Trần Vấn Lệ: Một Năm... Mà Ngàn Năm
Bác đi năm ngoái, một năm rồi
Hoàng Hạc cõng người... mây trắng trôi
Nhất khứ mà sao thiên tải nhỉ?
Hương quan đi hỏi, hỏi nghe... cười!
Hương quan hà xứ, mây và khói
Khói sóng chiều hôm, trời lặng, buồn
Nhà Bác hồi nao còn quạ đứng
Bây giờ, con quạ đứng trong sương!
Những cây palms mỗi năm thêm lớn
Bác ngó và cười: con sóc xinh
Cái tuổi an nhàn không mấy chút
Ngàn năm ai đếm hết mông mênh?
Bác Võ Phiến à, con nhớ Bác
Nhớ như tiếng thác đổ sau nhà
Nhớ đêm trăng sáng mùa Xuân cũ
Nhớ, hiểu là Thương, Thương-Thiết-Tha!
Bác Võ Phiến à, thôi, thế nhé
Con về Bình Định, đứng buồn hiu
Chị con, anh rể con ngoài đó
Con sẽ về... Con đem Bác theo!
Trần Vấn Lệ
Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2016
Trần Thảo: CON THÚY
Năm đó, tôi khoảng mười hai tuổi. Vào tuổi ấy, những bạn cùng
trang lứa của tôi vẫn còn đang thích đọc tạp chí Tuổi Hoa của nhà
văn Quyên Di. Nhưng cá nhân tôi, hình như tình cảm lãng mạn phát triển
khá sớm, tôi mon men tìm đọc tạp chí Tuổi Ngọc của nhà văn Duyên Anh.
Chỉ nghe cái tên Tuổi Ngọc, ai cũng hiểu nó dành cho những cô cậu
vừa lớn tuổi teen, bắt đầu bước
vào một giai đoạn đẹp nhất của đời người: Những chàng trai, cô gái,
một hôm nào bỗng thấy hồn mình rung động vì một bóng hình.
Vì tiếp xúc với Tuổi Ngọc, nên tôi có dịp đọc những tác
phẩm của nhà văn Duyên Anh. Một trong những tác phẩm nổi tiếng của
ông, CON THÚY là truyện tôi đọc đầu tiên. Chính tác phẩm này để lại
trong tôi nhiều ấn tượng nhất.
Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2016
Hoàng Lộc: Tặng Mùa Khai Giảng
Thời trung học mùa em đi học
Tôi đi theo cánh phượng sau cùng
Đỏ trong lòng tôi màu hoa đỏ
Và chút tình quá đỗi cô đơn
Thời đi dạy mùa em đi dạy
Cửa lớp nào tôi cũng muốn qua
Học trò em thương em cô giáo
Có tôi đây gã học trò già
Ôi thời nào em cũng là em
Cũng áo bay yểu điệu sân trường
Có bóng tôi chìm sau bóng áo
Một sáng nào gió biết lang thang
Tôi đi xa mỗi mùa khai giảng
Vẫn vang tiếng trống ở trong lòng
Cứ y nguyên màu môi phượng đỏ
Và mối tình vĩnh viễn cô đơn.
Hoàng Lộc (09-2011).
Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016
Đông Hương: Trả Người Mấy Cọng Tình Bay
Trả người mấy cọng tình bay
tóc em héo bởi chia tay tóc người
mắt mi ươn ướt sương trời
môi rưng rưng nhẹ những lời xa xưa
*
Trả người mấy ngọn vàng Thu
chừ em chiếc lá vân du ngàn trùng
thương em, bóng vẫn sau lưng
đường bay bạt gió mông lung tầm nhìn
*
Trả người vạt nắng yêu tinh
em âm thầm nuối bóng hình thân quen
rồi gom giọt mặn môi mềm
giấu vào quá khứ sử tình hư hao
*
Trả người mùa trăng chiêm bao
giòng sông hẹn ước mai sau miên trường
nửa đường gãy mất yêu thương
đành thôi giữ lại mắt buồn từ đây
đht
Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016
Thái Bá Tân - Hãy Lắng Nghe Dân
Một phụ nữ có tuổi,
Đúng hơn, một bà già,
Vén váy chửi giữa phố.
Chửi lâu và chua ngoa.
Mà bà chửi tục lắm.
Chửi từ thấp đến cao.
Chửi từ trên xuống dưới.
Không sót một đứa nào.
Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016
Thái Bá Tân - LÃNH ĐẠO, TA VÀ NÓ
Lãnh đạo các nước khác,
Như ông Obama.
Để ý, ta sẽ thấy
Khác hẳn lãnh đạo ta.
Họ có học, linh hoạt,
Vui, thân thiện, tự nhiên.
Ăn nói đâu ra đấy.
Nhìn cái là biết liền.
Ta thì như người máy,
Chưa già mà lờ đờ.
Trang trọng và cứng nhắc
Như chụp ảnh bàn thờ.
Nghĩ mãi vẫn chưa hiểu
Vì sao ta và Tây
Có sự khác biệt ấy.
Hay là vì thế này:
Tây - đúng lãnh đạo thật.
Điều đó khỏi phải bàn.
Ta thì các bác ấy
Đơn giản chỉ là quan.
Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016
Đông Hương - Loài Chim Cô Ðơn / Tôi Chỉ Là Cuộc Ðời Anh Vẽ
LOÀI CHIM CÔ ĐƠN
xứ quê người có loài chim cô đơn
tên là buồn hay tên là hiu quạnh
tôi viễn xứ từ khi ngày chưa nắng
vòng vòng quanh đêm vừa mọc sao Hôm
*
xứ quê người, tôi con tằm lữ thứ
chờ hoá thành con bươm bướm mùa Thu
tôi thương lá chết trên rừng cổ thụ
lấp chân đời, tôi nhắm mắt tịnh tu
*
Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016
Thái Bá Tân - Những Người Ở Lại
Trẻ, đua nhau du học.
Học xong không quay về,
Bỏ lại cánh đồng cháy,
Tiêu điều những làng quê.
Quan, những người cách mạng,
Lặng lẽ tích đô-la
Để thành công dân Mỹ,
Tây Âu, Canada.
Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016
Lưu Văn Vịnh - NGƯỜI Việt - CHIM Việt - CÁ Việt
Chín
mươi triệu cặp mắt quắc
Chín
mươi triệu ánh thép sắc
Sáng
chói ngời phá màn đêm vây bủa
Non
nước ta bừng bừng muôn thuở.
Sóng
biển Đông cuồn cuộn vang vang tiếng thét
Trăm
ngàn bộ xương người chưa chịu hoá kiếp
Cùng
cá chết biển Đông nằm nín hơi chờ ngày quật khởi
Thuỷ
phủ họp bàn trang nghiêm trình Trời
Long
quân trợn mắt vuốt râu mở trang Sách Ước
Gậy
thánh thần treo cất bốn ngàn năm
Đầu
tử đầu sinh, nước Nam một dòng sinh mệnh
Vạn
vạn ánh mắt nung bật lửa ngọn tre Thánh Gióng
Voi
Quang Trung Hưng Đạo ngạo nghễ thét trời Đông
Muôn
bắp tay muôn ngàn tráng sĩ bừng bừng sống
Vạn
vạn gót chân dậm nát mặt quỷ ma
Vạn
vạn lồng ngực hừng hực Trường Sa
Triệu
triệu trái tim phóng tia lửa đốt rực Hoàng Sa
Bốn
biển năm châu đội một mái nhà
Chim Việt đậu cành Nam phương
Cá Việt nằm phơi bóng thuỳ dương
Người Việt muôn đời bám trụ trên quê hương !
Toàn
con dân, chim-cá-người,
chúng sinh nước non ta
Một
bầu trời
Một
góc biển
Cùng
cộng nghiệp chia nhau nước mặn phù sa
Cùng
thở bầu linh khí vòi vọi vòm cung Đông Á
Uống
máu ăn thề giữ đất biển đảo quê cha
Rạch
gươm mặt đất, quắc mắt thép, ngang trời xanh
Triệu
triệu chim, cá, người
Sóng
dội dập dồn hải triều âm vời vợi
Muôn
năm ầm ầm Vạn Xuân Đại Việt khải hoàn ca.
Lưu Văn Vịnh 25-5-2016
Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016
Huy Tưởng - Những đêm thù búng máu
Rạch một vết dao lên da thịt
Máu trào xối xả. máu như hoa
Cái đau thấm ngọt vào xương tuỷ
Một trời cốt nhục réo trong ta!
Một nhát đao. chém ngang đất nước
Bóng thù đi. rờn rợn sơn hà
Nghe không. hạo khí lên từng bước
Giục lòng. chan chứa lệ. bi ca!...
Một bát cơm. đã đầy búng máu
Một chỗ nằm. ố nhục từng đêm
Một hớp tối. tràn lan kiếp nạn
Một phận đời. khắc khoải triền miên...
Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016
Trần Mộng Tú - Gửi Người Em Vũng Áng
Tôi đứng bên ngoài đất nước
Nhìn về Vũng Áng xa xăm
Hỏi em có còn ra biển
Ngóng thuyền mắt lệ đăm đăm
Thuyền không kéo về bến nữa
Người ngư phủ đã chết rồi
Cá cũng chết theo ngư phủ
Trắng bờ trắng bãi trắng trời
Như khăn sô giăng trên cát
Chập chùng bụng cá nằm phơi
Tiếng cười ngày nao trên bến
Đã lăn chìm đáy biển rồi
Tôi nghe em gào như sóng
Ôm con bơi cạn giữa đường
Mẹ con trầy da tróc vẩy
Muối nào rắc xuống vết thương
Ngư dân để tang cho biển
Tiều phu để tang cho rừng
Trên những cánh đồng nứt nẻ
Nhà nông mắt lệ khô tròng
Tôi đứng bên ngoài đất nước
Nhìn đâu cũng thấy bóng em
Một em hình thù rất lạ
Như con cá chết nằm nghiêng.
tmt
5/19/2016
Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016
Trần Khai Dương - ĐỨA TRẺ HỐT RÁC
Ba năm trước gặp em trong
con hẻm nảy
em theo mẹ đẩy xe hốt rác
em đứng trên xe ba gác
lượm hộp các tông xếp thành
từng bó
lượm bao ny lông lành gom
lại
mẹ sẽ đem bán để kiếm thêm
tiền
Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016
Trần Mộng Tú - Transformers *
Đất nước này có còn là
đất nước tôi không
những con người
những tiếng động
những khung cảnh đường
phố
sông ngòi, biển, nhà
máy, cánh đồng và những dẫy núi
tất cả đều đang chuyển
động, cựa quạy, bước ra từ chính nó
tất cả đang thay
hình, đổi dạng
Đất nước tôi
bây giờ ai cũng hình như
giống một món đồ chơi
rất hiện đại
Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2016
Đông Hương - Ðiệp Khúc Trái Tim Vui/Kiếp Dã Tràng
sáng thức dậy còn được nghe chim hót
sương long lanh trên đám cỏ xanh rì
con dế chũi thất tình, nằm thao thức
tiếng tim mình gõ Morses : cứ yêu đi
*
từ lâu lắm, nghĩ rằng anh đã mất
mi em buồn, chĩu nặng khối pha lê
rơi trên giòng xưa kia trăng hay xuống
chạm bờ môi, băng giá nụ hôn mê
*
Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016
Tuệ Sỹ - Bình Minh
Tiếng trẻ khóc ngân vang lời vĩnh cửu
Từ
nguyên sơ sông máu thắm đồng xanh
Tôi là
cỏ trôi theo dòng thiên cổ
Nghe lời
ru nhớ mãi buổi bình minh
Buổi vô
thủy hồn tôi từ đáy mộ
Uống
sương khuya tìm sinh lộ viễn trình
Khi nắng
sớm hôn nồng lên nụ nhỏ
Tôi yêu
ai, trời rực sáng bình minh?
Đôi cò
trắng yêu nhau còn bỡ ngỡ
Sao mặt
trời thù ghét tóc nàng xinh?
Tôi lên
núi tìm nỗi buồn đâu đó
Sao tuổi
thơ không khóc buổi bình minh?
Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016
Trần Mộng Tú - Cá Không Biết Nói
Những con cá nhỏ nhoi
chúng
không hề biết nói
để
chứng minh cho người
tại
sao mà cá chết
nó
chết cơn cớ gì
tại
sao chết hàng loạt
tại
sao biển tàn ác
mang
chúng quăng lên bờ
thân
cá phơi trong nắng
bụng
cá trắng một vùng
con
người cúi xuống nhặt
lệ
như muối rưng rưng
Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016
Khánh Hà - Cõi phúc
Một năm đã qua rồi
Anh không còn nằm đó
Chỉ còn gối nệm thôi
Và mặt trời buổi sáng
Nắng lung linh trên tường
Đôi dép dưới chân giường
Vẫn còn nguyên chỗ cũ
Chiếc áo len còn hương
Anh ơi, hãy ngồi dậy
Với em lần nữa thôi
Yếu ớt nở nụ cười
Cùng em nhìn nắng mới
Ngoài vườn tuyết vừa tan
Hoa anh thảo tím vàng
Cỏ cây đang rộn ràng
Đón chào mùa xuân mới
Có phải khi hoa tàn
Là hẹn mùa sau nở
Còn người đi, đi biệt
Về đâu giữa thênh thang
Đường nào là Lẽ Thật
Nơi hứa hẹn Thiên đàng
Cõi Tịnh độ Niết bàn
Hay Sơ tâm nguyên thủy?
Từng phút giây hiện tại
Đang được sống cùng nhau
Là cõi phúc vô vàn
Còn tìm đâu xa nữa.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)