Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Ca. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Ca. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2022
Trần Mộng Tú: Màu Thời Gian
Hình minh hoạ truthseeker08, Pixabay |
Già hơn cả Mẹ thời mới sang
Con mang tóc trắng mình ra nhuộm
Ngỡ là mình nhuộm được thời gian
Thời gian có màu không hả Mẹ
Sao mỗi người nhìn thấy khác nhau
Hay tại chúng ta đều loạn sắc
Nên thời gian luôn phải thay màu
Chùm hoa ngày Tết sao mà đẹp
Mầu nào cũng giấu được nỗi buồn
Dưới cánh hoa có giọt nước mắt
Vẫn ngọt ngào gọi khẽ “Quê Hương”
Nén nhang ngày Tết sao mà thơm
Khói bay vào mắt làm mắt buồn
Mắt buồn nhưng chỉ ngân ngấn lệ
Tuổi con đã hiểu lệ như sương
Sương rồi cũng sẽ tan theo nắng
Tóc theo mây trắng bay bạt ngàn
Mẹ ạ, Tết này con già lắm
Biết là không nhuộm được thời gian.
tmt- Xuân Nhâm Dần- 2022
h o à n g x u â n s ơ n: T Ế T
tranh mượn từ Facebook Nguyễn Đăng |
giữa chốn ngàn mai xuân lánh về
nghe trong nức nở hương thầm muộn
một chút hanh vàng một chút tê
)
Trong con mắt tuyết cành lê trắng
chưa đến cỏ non hẹn chân trời*
tháng giêng tháng lẻ buồn như chiếc
gương tẻ như hồn chiếc bóng soi
(
Tôi vẽ dung nhan mùa hạnh lộc
giọng buồn kéo thơ đi vào khung
trời hôm qua nắng từ âm độ
hát với tôi nghe giữa mịt mùng
)
Trùng hưng một tiết thơm ngày cũ
tôi đợi em về mưa bụi bay
tiếng thưa tiếng dạ mầu lam biếc
đã chín trầm hương tiếng ngọt đầy
(
Và đôi tay nhé không thừa thãi
mình kéo nhau đi chạy băng băng
tôi rủ em vào thăm phế tích
một đóa sen thơm đẹp vĩnh hằng
)(
h o à n g x u â n s ơ n
sáng 22 tháng giêng năm 22
[22.1.22]
*Truyện Kiều
Luân Hoán: Cận Tết Nhớ Về
Hình minh hoạ Tri Le, Pixabay |
1. Hội An.
chưa từng nghe gọi Sông Thu
ngay trong giọng mẹ thương ru ban đầu
loáng thoáng nghe gọi Chùa Cầu
bởi nơi bán khoán nhiệm mầu giữ tôi
5 năm, ấn tượng một nơi
hè nhà đầy cát thường ngồi vọc chơi
đường ra biển, Xóm Mới vui
cây vông đồng lớn dưới người trên chim
chưa hề biết chuyện trái tim
nhói đau theo những nỗi niềm quê hương
dù đã mục kích rất thường
võng treo lính Nhật sát đường nằm ca
…
Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2022
Nguyễn Đức Tùng: Một Bông Hồng Cho Phạm Đoan Trang
Hình minh hoạ Image by Rosalia Ricotta, Pixabay |
Cám ơn nhà thơ Nguyễn Đức Tùng. Anh đã nói thay cho tất cả chúng tôi.
…Khuôn mặt em như một bờ vai
Để dân tộc gối đầu lên
Ý Nhi
1.
Linh hồn đất nước đã bay đi
Bầu trời khô hạn
Sài Gòn Hà Nội mùa đại dịch chưa qua
Người chết đêm khuya chưa kịp chôn
Chúng đã nôn nóng giở trò
Gởi quà mừng Giáng sinh dân tộc
Bằng đám rước dâu ư?
Không
Bằng tiếng pháo bông?
Không
Bằng tiếng khóc
Của người mẹ già tám mươi tuổi
Tôi cúi xin anh chị bên đường
Một bông hồng cho Phạm Đoan Trang
Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021
Khánh Hà: Ngọn đèn - Những vì sao
Hình minh hoạ FelixMittermeier, Pixabay |
Ngọn đèn
Trong màn đêm tối đen
Lấp lánh một ngọn đèn
Im lìm đứng soi sáng
Đêm đêm thức cùng em
Bao người đã khuất bóng
Không gian cách vạn trùng
Thời gian là muôn kiếp
Vẫn như đang trùng phùng
Cứ như thế, như thế
Trời đất luân chuyển mùa
Người đi dần hết kiếp
Về lại cội nguồn xưa
Hạt bụi gió cuốn đi
Còn lại vết tích gì
Bao hạnh phúc, đau khổ
Hội ngộ và chia ly…
Nhẹ như cơn gió thoảng
Êm như hạt sương rơi
Cõi an bình tịch diệt
Tâm thức chợt sáng ngời
Những vì sao
Ngày xưa khi còn trẻ
Anh rủ em ngắm sao
Những vì sao lấp lánh
Diễm tuyệt trên trời cao
Đêm nào giữa sa mạc
Chi chít một trời sao
Ta nhỏ bé dường nào
Giữa bao la vũ trụ
Và đêm trên đại dương
Tàu đi như trong mộng
Ta như hai con nhộng
Quấn chăn làm kén tơ
Chỉ chừa đôi mắt mở
Ngước nhìn muôn vì sao
Biển và gió rì rào
Ta lắng nghe, không nói
Có cần lời nào không
Ta còn hay đã mất
Chỉ là chút bụi đất
Thể nhập vào mênh mông.
Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2021
Trần Mộng Tú: Bình An Dưới Thế
Hình minh hoạ, FreePik |
Chơ vơ giữa cánh đồng lạnh giá
có một hài nhi sắp ra đời
cây rung tay lá vẫy nhau gọi
mặt đất rùng mình tuyết sắp rơi
mấy con bò đang phà hơi thở
mấy chú cừu đang kêu o, oe
có người cha mặt đầy lo lắng
có người mẹ hai mắt đỏ hoe
Trên trời cao có vì sao lạ
trong không gian có mộc hương bay
hình như có tiếng thiên thần hát
có tiếng chân ai bước đến đây
hình như em bé cất tiếng khóc
có hai người nhìn nhau mỉm cười
Chúng con bầy mục tử lưu lạc
nối tay nhau trong cánh đồng sương
ngợi khen Thiên Chúa cao cung hát
xin bình an đến với quê hương.
tmt (12/2009)
NHÂN LỄ GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI 2022
Diễn Đàn Thế Kỷ thân chúc các Bạn Văn, Độc Giả và Gia Đình
Lễ Giáng Sinh An Bình Vui Vẻ và Năm Mới 2022 tràn đầy Sức Khoẻ và Thành Công.
Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021
Trần Mộng Tú: Nếu Em Già
Hình minh hoạ S. Hermann & F. Richter, Pixabay |
em hứa với anh
em sẽ không tô môi son đỏ nữa
em sẽ cho đi những đôi giầy cao gót
em sẽ không còn mặc áo hở vai
Nếu em già vào hôm nay
em hứa với anh
dù ngoài trời đang lất phất mưa bay
em sẽ không đòi lang thang trên phố
em sẽ không đòi ăn kem trong mùa đông
em sẽ không uống trà xanh trước khi đi ngủ
không trèo lên con dốc sau nhà để hái một đóa hoa
không chạy vội ra sân nghiêng tai nghe trời trở gió
Nếu em già ngày hôm qua, hôm nay và cả ngày mai nữa
em hứa với anh
như những người già thực thụ
em sẽ sống thong thả từng ngày
từ từ vui
và rón rén buồn
cười khẽ khàng
và khóc như sương
Sương như ngọc và trong như lệ
Nhưng anh ạ
có một điều em không thể hứa
sẽ bỏ Thơ khi đến tuổi già
vì trong hồn em có một đóa hoa
vẫn thi thoảng
nở ra từng cánh
rồi khẽ khàng rơi xuống môt câu thơ
rơi rất khẽ
chỉ một mình em biết.
tmt
Sinh Nhật Dec.19. 2021
Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2021
Nguyễn Đình Toàn : Khi em về
Hình minh hoạ, Uschi Dugulin, Pixabay |
Khi em về trời xanh và gió mát
Con đường mòn thơm lá mục quê hương
Vườn cải ngồng đỗ ong bướm về sân
Anh nằm đấy buổi trưa và tiếng nắng
Mặt đất mềm bước chân em chợt nặng
Lá tre vàng dồn thổi mùa thu đi
Luống huệ ấy xòe những vồng hoa trắng
Và đầy thềm lá rụng liếp phên che
Quê mẹ đấy ưu phiền nhiều quá lắm
Hàng cau già mo thương bẹ quắt queo
Anh nằm đếm những ngày rồi những tháng
Đi qua dần khi nước mắt buông theo
Kỷ niệm cũ vẫn còn nguyên vẹn đó
Trời tháng giêng, tháng bảy buồn như nhau
Gió vẫn thơm mùi hoa bưởi, hoa ngâu
Rồi tết đến, rồi lòng anh nhớ quá
Khi em về bước xưa chừng xa lạ
Và cỏ hoa tất cả đã vắng im
Giấc ngủ ấy một đời anh ao ước
Từ máu mình hoài rứt khỏi đường tim
Em đừng khóc, đừng buồn, đừng nhìn nữa
Cứ cúi đầu, cứ thế, rồi ra đi
Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ hết
Và dấu giầy mai sẽ lá sương che.
NĐT
x
Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021
Huỳnh Liễu Ngạn: Màu Trăng Cô Lữ
![]() |
Hình minh hoạ. Rattakarn_, Pixabay |
anh về đứng ở thừa thiên
màu trăng cô lữ còn nghiêng giữa dòngtóc dài em thả bến sông
ánh sao màu nhạt còn long lanh chiều
mắt em bay bổng thúy kiều
trên mui vạt nắng ít nhiều đông ba
anh vô ngã giữa tam tòa
màu trăng cô lữ rẻ qua âm hồn
ngó về vỹ dạ mưa tuôn
dòng sông thả nhánh cây buồn chỏng chơ
anh chờ thành nội ngu ngơ
kéo tay em lại mộng mơ ít ngày
mưa chi mưa cứ làm đày
để tóc em ướt guộc gầy mùa đông
anh về theo gió hướng sông
nhìn vai em mộng qua đồng chợ mai
lên xe cửa thuận trăng cài
áo em mỏng dính hương lài thôn anh
màu trăng cô lữ khuynh thành
cho em xõa tóc trời xanh ngó nhìn
bóng chiều rụng lá vàng hiên
nước trôi cầu gãy mẹ hiền ru con
mắt kia em có hao mòn
làm con cá lội không còn vẫy đuôi
anh đi lụt lội năm rồi
màu trăng cô lữ đã trôi lên trời.
17.9.2020 - 23.11.2021
HLN
Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2021
Trần Mộng Tú: Chùm Thơ Lục Bát
![]() |
Hình minh hoạ, 白川 楽, Pixabay |
Ủ cho thật kỹ nghe em
Mận xanh rượu trắng lên men theo ngày
Trong hương thơm có cay cay
Như tình yêu chẳng ngọt ngay bao giờ
Rượu như tình rót bất ngờ
Giọt Tình giọt Rượu đánh lừa lẫn nhau.
Khung Cửa sổ
Nhìn ra vách đá bốn mùa
Bức tranh mưa nắng sáng trưa mỗi ngày
Lá hoa chim sóc đổi thay
Riêng Ta có phải Ta ngày cũ không?
Đổi Giờ
Đổi giờ vào lúc sang mùa
Đổi tình không đợi vào mùa được đâu
Mùa Xuân tình mới bắt đầu
Mùa Hạ rám cánh con sâu ái tình
Tưởng rằng Thu sẽ hồi sinh
Mùa Đông ập tới ái tình đóng băng.
Đi Bộ Trong Xóm
Tưởng rằng bước đã quen chân
Chông chênh vẫn lạc ngay trong xóm mình
Hóa ra chân vẫn đi tìm
Con đường xưa với bóng hình người xưa.
Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2021
Vài Bài Thơ Của Nguyên Sa
Paris có gì lạ không em ?
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Em có đứng ở bên bờ sông?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
Mỗi lần tan một chút sương sa
Bao giờ sáng một trời sao sáng
Là mắt em nhìn trong gió đưa…
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
Anh sẽ chép thơ trên thời gian
Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
Vì em hay một vừng trăng sáng
Đã đắm trong lòng cặp mắt em?
Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
Anh đàn mà chả có thanh âm
Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
Để lúc xa với đỡ nhớ nhung
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen?...
Tháng Tám riêng
Khi em cởi áo nhọc nhằn
Cất son phấn chỗ rất gần xót xa
Anh xin ân huệ kiếp xưa
Xếp phong sương cũ với ngờ vực quen
Anh ru em ngủ cách riêng
Trời Tô Châu xuống, giấc hoàng điệp bay
Đắp lên mười ngón hao gầy
Cây trong giấc mộng mang đầy trái thơ
Trái Giang Nam những ngày mưa
Anh ru em ngủ giấc mơ phù kiều
Hải âm trả lại tiếng đều
Tiếng son sắt ở, tiếng vào thiết tha…
Cất son phấn chỗ rất gần xót xa
Anh xin ân huệ kiếp xưa
Xếp phong sương cũ với ngờ vực quen
Anh ru em ngủ cách riêng
Trời Tô Châu xuống, giấc hoàng điệp bay
Đắp lên mười ngón hao gầy
Cây trong giấc mộng mang đầy trái thơ
Trái Giang Nam những ngày mưa
Anh ru em ngủ giấc mơ phù kiều
Hải âm trả lại tiếng đều
Tiếng son sắt ở, tiếng vào thiết tha…
Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2021
Khánh Hà: Mùa thu chết
![]() |
Hìnnh minh hoạ, FreePik |
Mùa thu chết là mùa thu đang sống
Cả đất trời vạn vật bỗng nở hoa
Sống một lần rồi tan tác lìa xa
Hẹn trở lại một mùa sau diễm tuyệt
Thu của đời nguời nhắc giờ từ biệt
Ra đi rồi là khuất bóng ngàn năm
Hạc nội mây ngàn mấy cõi xa xăm
Thanh thản tiêu diêu, không lần ngoảng lại
Đuờng trần thế còn đây sao xa ngái
Nguời đi rồi vẫn để lại dấu chân
Từng con đuờng, từng hè phố bâng khuâng
Sớm nắng chiều mưa, còn ai đứng đợi
Cuối nẻo đuờng sao nghe vời vợi
Kỷ niệm gánh gồng một kiếp nhân sinh
KH
h o à n g x u â n s ơ n: Biền
B I Ề N,
T Í C H T Ụ
[mừng hội sách Cung Tích Biền]

thao thao ừ*
viết
thaothao
viết bất tuyệt. viết
mời chào thế nhân
thập bát sung mãn như thần
dư vài tuổi lẻ
nắn gân cho đời
h o à n g x u â n s ơ n
tháng mười, 2021
*Thao: tên thật của tác giả CTB, và nhà xuất bản tên Thao Thao
T Í C H T Ụ
[mừng hội sách Cung Tích Biền]
thao thao ừ*
viết
thaothao
viết bất tuyệt. viết
mời chào thế nhân
thập bát sung mãn như thần
dư vài tuổi lẻ
nắn gân cho đời
h o à n g x u â n s ơ n
tháng mười, 2021
*Thao: tên thật của tác giả CTB, và nhà xuất bản tên Thao Thao
Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021
Trần Mộng Tú: Chùm Thơ Năm Chữ
![]() |
Hình minh hoạ, Frepik |
Lá Rơi
Một chiếc lá vừa rơi
Hai chiếc lá cùng rơi
Thôi em đừng ngờ vực
Mùa Thu đến thật rồi.
Hạt Nắng
Hạt nắng rơi rất tròn
Trên chiếc lá phai xanh
có con chim ngực đỏ
mổ hạt nắng rất nhanh
hạt nắng vỡ làm đôi
một nửa còn trên lá
một nửa chim mang đi
lá nghiêng mình ngơ ngác
Hình như Thu đã về.
Mưa Bụi
Xòe bàn tay ra hứng
Mưa lấm tấm trên tay
đường chỉ tay co lại
Trông giống như nụ cười
Mùa Thu Tới
Chân bước qua thềm nhà
nắng cũng vào tới cửa
nồi cơm ai vừa thổi
Cùng chín với mùa Thu.
Tiếng chim
Chim mổ trên mái nhà
Nghe như tiếng gõ cửa
ngập ngừng rồi bỏ đi
Không phải đâu, Thu về.
Khi Trở Về
Cầu thang thư và báo
chữ tràn ra đợi người
những phong thư chưa mở
ai lạ ai quen mình
những tờ giấy quảng cáo
Rao vặt cuộc tử sinh.
Mưa
Những hạt mưa lên tiếng
gọi mãi sợi tóc về
tóc đã đi theo nắng
Mưa như lệ đỏ hoe
Mặt Trời
Mặt trời gay gắt quá
Nên không soi rõ em
đốm lửa trong mắt anh
Một đời em soi suốt.
Trong Gương
Tôi nhìn tôi trong gương
Hai tôi hay là một
Hai mặt đối mặt nhau
Thời gian làm giám khảo
Nằm Mơ
Trong mơ thấy mình trẻ
thức dậy thấy mình già
muốn nằm xuống mơ lại
Trên gối tóc trắng phau
Trăng
Người đàn bà thức dậy
bỏ đi lúc mờ sương
vết trũng trên mặt giường
Còn ngập đầy bóng trăng.
Chiếc Lá
(Gửi BH)
Chẳng đọc được điều gì
Ngoài màu đỏ im lặng
chiếc lá ngậm câu Kinh
Tôi ngậm tên một người.
tmt-Tháng 10- 12- 2021
Thứ Ba, 21 tháng 9, 2021
sử mặc hoàng xuân sơn: V À I K H Ú C T Ớ I R Ằ M T H Á N G T Á M
Tao Lengyue, The MET Museum |
) ) )
{ c ó n g ư ờ i b ả o t a p h o n g l ư u }
phong lưu gì đâu vẫn tàng tàng
quậy đời cho mộng đỡ khô khan
chữ nghĩa vẫn rách hồn vẫn nát
đâu phong lưu gì cái hở hang
{ n h ớ. đ ể q u ê n }
phải đến
phải đi
phải chờ
phút yên lặng
đợi
tới giờ giấc
quên
nhớ ra rằng
mất cái tên
vào lăn lóc
tuổi miếu đền
hương
hoa
{ về n h ữ n g k h u ô n m ặ t c ư ờ I }
ôn ni là ai sao cười toe
đọc bài thơ buồn {răng} cứ nhe
cuộc đời thú nhỉ. à. vui nhỉ
nỏ biết khi mô giọt lệ nhòe
{ t u y ệ t đ ỉ n h n ó i l á i }
tôi bây giờ chả lo gì
chỉ lo già khú làm chi hết đời
))
vũ như cẩn là tên tôi
vẫn như cũ không một lời phân bua
{ áo l ụ a h à đ ô n g }*
{ c ó n g ư ờ i b ả o t a p h o n g l ư u }
phong lưu gì đâu vẫn tàng tàng
quậy đời cho mộng đỡ khô khan
chữ nghĩa vẫn rách hồn vẫn nát
đâu phong lưu gì cái hở hang
{ n h ớ. đ ể q u ê n }
phải đến
phải đi
phải chờ
phút yên lặng
đợi
tới giờ giấc
quên
nhớ ra rằng
mất cái tên
vào lăn lóc
tuổi miếu đền
hương
hoa
{ về n h ữ n g k h u ô n m ặ t c ư ờ I }
ôn ni là ai sao cười toe
đọc bài thơ buồn {răng} cứ nhe
cuộc đời thú nhỉ. à. vui nhỉ
nỏ biết khi mô giọt lệ nhòe
{ t u y ệ t đ ỉ n h n ó i l á i }
tôi bây giờ chả lo gì
chỉ lo già khú làm chi hết đời
))
vũ như cẩn là tên tôi
vẫn như cũ không một lời phân bua
{ áo l ụ a h à đ ô n g }*
này em sư tử của tôi ơi
hà đông chiều đã tắt nắng rồi
cớ chi tơ lụa còn mê mải
từ rạng đông hồng tới thôi nôi
{ c ụ c h ạ c h t h ơ }
mần thơ cục hạch như ri
nống thêm chút nữa
thành thi công tồi!
)))
sử mặc hoàng xuân sơn
hai mươi tháng chín, 2021-09-20
*Áo Lụa Hà Đông: Nguyên Sa/Ngô Thuỵ Miên
Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2021
Trần Văn Sơn: Kẻ hát rong dưới gầm cầu chữ Y (Kính tặng thương phế binh VNCH)
Lết gối mòn mặt đường
Máu chảy đau lòng đất
May thiên hạ còn thương
Bắp khoai rau độ nhật
Nhớ một thời chiến trường
Cùng nằm gai nếm mật
Nay kẻ ở một phương
Biết bao giờ gặp mặt
Dẫu biết lẽ vô thường
Có sinh ắt có diệt
Áo lính trăm mảnh vá
Nón rừng che nắng mưa
Ngày hát rong giữa chợ
Đêm ngủ dưới gầm cầu
Bạn về mời ly đế
Rượu tây quên từ lâu
Chuyện xưa tranh nhau kể
Chinh chiến ở trong đầu
Còn vạn thằng tàn phế
Nợ trả ơn đền đâu ?
Lòng như con thác đổ
Tràn ngập Thái Bình Dương
Triệu trái tim cùng khổ
Thắp ngọn nến biển Đông
Bạn thân con chó nhỏ
Chia xẻ niềm đau chung
Giữa con người và thú
Trung nghĩa ai tận cùng ?
Đành chọn một góc chợ
Hát nhạc lính Nhật Trường
Bạn phương xa gửi tiền
Vài trăm chia chiến hữu
Cứ tưởng bạn đã quên
Tháng năm dài mòn mỏi
Mất chân còn trái tim
Mất tay còn khối óc
Ngửa mặt gọi cánh chim
Phủ màu xanh bích ngọc
Quê hương ngày và đêm
Vang lời thề sông núi.
(Trích Tuyển tập Thơ-Văn HỒI SINH – Trần Văn Sơn)
Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2021
Thi Sĩ và Chiến Tranh
Ở bất cứ thời điểm nào, quốc gia nào, chiến tranh luôn luôn là đề tài cho những người cầm bút. Đặc biệt Việt Nam, hầu hết nửa sau của thế kỷ 20 đã chìm trong khói lửa. Trong bối cảnh ấy rất nhiều người đã làm thơ với chủ đề chiến tranh.
Trần Mộng Tú là một nhà thơ bắt đầu những bài thơ của mình trong cuộc chiến tranh ấy. Tuy nhiên tmt không phải chỉ xúc động về chiến tranh trên quê hương mình mà còn để tâm mình đến sự an nguy của nhóm dân tộc này, đến tiếng súng nổ ra ở đất nước kia, những phần đất mà nhà thơ chưa hề đặt chân tới.
Mời độc giả đọc hai bài thơ dưới đây để biết chiến tranh đã gây nên ấn tượng thế nào trong tâm hồn một thi sĩ.
THI SĨ VÀ CHIẾN TRANH
Sáng nay bên đường có bụi hoa vàng Daffodil nở
gương mặt hoa trông giống gương mặt trẻ thơ
cánh hoa như con mắt thuôn dài ngơ ngác mở
tôi vừa lái xe, ngắm hoa vừa nghe phát thanh về chiến tranh
Tôi sinh ra từ nơi có chiến tranh
tôi lăn tròn sau chiến tranh như viên đá cuội
cái lăn cuối cùng thật rất đỗi xa
ngoảnh mặt lại quê nhà thăm thẳm
Tôi vừa lái xe vừa nghe nói chiến tranh chỉ còn hai giờ nữa
cứ tưởng tượng những khuôn mặt như hoa Daffodil vừa nở
mầu vàng tươi sẽ loang lổ đỏ
những con mắt đẹp như cánh hoa
sẽ khép lại không bao giờ mở nữa
Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2021
Nguyễn Hưng Quốc: Thơ Ba Dòng (II)
Trích từ cuốn 909 Bài Thơ Ba Dòng của Nguyễn Hưng Quốc, Lotus Media xuất bản 2021, phát hành trên Amazon.com
65.
Chúa không làm thơ, Phật cũng không
Chỉ khi đối diện với cái chết
Thơ mới lên tiếng
66.
Sương mù. Bầu trời sụp xuống
Suýt đụng
Ngọn cây cổ thụ
67.
Sáng, tự dưng thấy hiu hắt
Mùi cà phê
Làm bài thơ thở dài
68.
Không có hoa, hắn nâng niu những chiếc lá
Tâm hồn nào cũng cần nhiều
Màu xanh
65.
Chúa không làm thơ, Phật cũng không
Chỉ khi đối diện với cái chết
Thơ mới lên tiếng
66.
Sương mù. Bầu trời sụp xuống
Suýt đụng
Ngọn cây cổ thụ
67.
Sáng, tự dưng thấy hiu hắt
Mùi cà phê
Làm bài thơ thở dài
68.
Không có hoa, hắn nâng niu những chiếc lá
Tâm hồn nào cũng cần nhiều
Màu xanh
69.
Tất cả các chữ đều là nạ dòng
Nhà thơ mang lại
Trinh tiết
70.
Thơ làm mới ngôn ngữ
Ngôn ngữ làm mới cái nhìn
Cái nhìn làm mới con người
71.
Nàng thích những bài thơ có vần
Trong những ngày
Rụng trứng
72.
Mọi phụ nữ đều cười giống nhau
Họ chỉ khác ở
Tiếng khóc
73.
Ánh trăng đâm thẳng vào trái tim của hắn
Hắn mất tân
Và bài thơ tình ra đời
74.
Em đi, gió cũng nhớ
Nó thổi khắp nơi
Mùi hương trong nách em
75.
Quên đi những trận dông bão
Tình yêu chỉ là cơn mưa phùn
Đủ để quần lót em ướt
76.
Sáng, một tia nắng cong
Ôm hôn
Những hạt bụi
77.
Những ngọn sóng hung hãn đập nát
Bóng trăng
Máu phun tung toé
78.
Hắn bị sập bẫy
Một đoá
Hoa hồng
79.
Hắn đào bới thịt da nàng
Cố tìm
Những nụ hôn mất tích
80.
Chỉ những kẻ ngoại tình mới hiểu
Những nỗi niềm giấu kín
Trong trái tim của biển
Tất cả các chữ đều là nạ dòng
Nhà thơ mang lại
Trinh tiết
70.
Thơ làm mới ngôn ngữ
Ngôn ngữ làm mới cái nhìn
Cái nhìn làm mới con người
71.
Nàng thích những bài thơ có vần
Trong những ngày
Rụng trứng
72.
Mọi phụ nữ đều cười giống nhau
Họ chỉ khác ở
Tiếng khóc
73.
Ánh trăng đâm thẳng vào trái tim của hắn
Hắn mất tân
Và bài thơ tình ra đời
74.
Em đi, gió cũng nhớ
Nó thổi khắp nơi
Mùi hương trong nách em
75.
Quên đi những trận dông bão
Tình yêu chỉ là cơn mưa phùn
Đủ để quần lót em ướt
76.
Sáng, một tia nắng cong
Ôm hôn
Những hạt bụi
77.
Những ngọn sóng hung hãn đập nát
Bóng trăng
Máu phun tung toé
78.
Hắn bị sập bẫy
Một đoá
Hoa hồng
79.
Hắn đào bới thịt da nàng
Cố tìm
Những nụ hôn mất tích
80.
Chỉ những kẻ ngoại tình mới hiểu
Những nỗi niềm giấu kín
Trong trái tim của biển
Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2021
Trần Mộng Tú : Khi Thi Sĩ Khóc
(Gửi theo Thi Sĩ Nhất Tuấn)
Đã lâu rồi anh không nhớ tên mình
Không nhớ mỗi người đều có một cái tên
Chỉ vào ai anh cũng lắc đầu
Nhớ mãi không ra khuôn mặt lạ
Anh không nhớ tên xóm tên làng
Thành phố anh đang ở sao mà thay đổi quá
Anh không nhớ tên con đường vào nhà mình
Nhà số mấy
số mấy mà không được
Anh không biết sáng biết chiều
Ấm lạnh áo khăn không tự mặc
Con cháu à….
thấy đang quen quen bỗng thành rất lạ
Bạn hữu ư…ông nào thế nhỉ
Còn bà kia …tôi chưa gặp bao giờ
Anh cười cười… đầu lắc lắc… ngu ngơ
Anh chỉ nhớ có một người duy nhất
Anh chỉ nghe và nói với một người
Anh chỉ tay vào nàng, gọi……Oanh ơi!
Đời sống xa dần anh hay anh xa dần đời sống
Người đàn bà của anh, người anh gọi Oanh ơi!
chạy chung quanh anh như chiếc đèn kéo quân chạy quanh ánh sáng
Chị mang anh đi họp mặt bạn bè, anh ngồi ngoan như cậu bé, chờ người cho miếng bánh.
Bạn đọc Thơ cho anh nghe
Có nhớ Thơ của ai không
Anh lắc đầu, từ tốn ăn miếng bánh
Thơ Đinh Hùng đấy
Thơ Vũ Hoàng Chương đấy
Anh lắc đầu, từ tốn ăn miếng bánh
Nhưng ô kìa,
Hình như anh đang khóc
Hình như có người đang đọc Thơ Nhất Tuấn
Nước mắt giàn giụa trên mặt anh
Nước mắt giàn giụa trên mặt Thi Sĩ
khi nghe đọc Thơ mình.
Thơ như chuông ai đang kéo trong đầu
Thơ như chuông đang gọi hồn ai
Kính coong… kính coong…kính coong…
Nóc giáo đường dồn dập những hồi chuông
Người Thi Sĩ ấy
Đã bay theo tiếng chuông và những bài Thơ của mình
Hình như có người đang đọc Thơ Nhất Tuấn
Kính coong…kính coong……
Trần Mộng Tú
Ngày 31/7/2021
Nhất Tuấn: Cầu Nguyện
Con quỳ lạy Chúa trên trời
Để cho con lấy được người con yêu
Đời con đau khổ đã nhiều
Kể từ thơ dại đủ điều đắng cay
Số nghèo hai chục năm nay
Xây bao nhiêu mộng trắng tay vẫn nghèo
Mối tình đầu trót bọt bèo
Vì người ta thích chạy theo bạc tiền
Âm thầm trong mối tình điên
Cầm bằng Chúa định nhân duyên bẽ bàng
Bây giờ con đã gặp nàng
Không giàu, không đẹp, không màng lợi danh.
Chúng con hai mái đầu xanh
Chấp tay khấn nguyện trung thành với nhau.
Thề rằng sóng gió biển dâu,
Đã yêu… trước cũng như sau… giữ lời
Người ta lại bỏ con rồi,
Con quỳ lạy Chúa trên trời thương con.
(Truyện Chúng Mình I. 1964)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)