Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2022
TS Đinh Xuân Quân: Thành Công Của Chính Quyền Biden
Hôm nay TT Biden đã kí thành luật “The Inflation Reduction Act” (IRA), một thành công lớn của chính quyền ông ta và một thành công cho Hoa Kỳ. Đây là một đầu tư lâu dài cho việc bảo vệ môi trường mà được từng nêu lên từ thập niên 70, một thành công cho y tế công cộng cho phép Medicare thương thuyết giá thuốc với các hãng sản xuất thuốc và cho phép đánh thuế các công ty lớn để giảm lạm phát – có thể đi tới việc giảm nợ công.
Theo các nhà nghiên cứu thì món đầu tư 369 tỷ sẽ làm giảm 40% khí CO 2 thải ra vào 2030, việc đầu tư 60 tỷ sẽ gây nhiều triệu công ăn việc làm cho công nghiệp sạch và hơn nữa giảm giá thuốc cho công chúng. Việc này một thành công lớn, nhất là tại Thượng Viện, TT Biden không nắm đa số và không một thành viên CH nào ủng hộ.
Nhiều người gọi TT Biden là “sleepy Joe – TT ngủ gật” hay dân Việt còn gọi ông ta là “Bí đần” vậy mà ông ta thành công, trong khi nhiều TT từ hồi Nixon đến giờ muốn thông qua đạo luật về khí hậu mà không làm được!
Thường muốn đánh giá một nhân vật phải dựa trên các yếu tố thực tế chứ không phải dựa trên cảm tính. Bài này sẽ nói sơ qua về luật IRA (Inflation Reduction Act) và những luật quan trọng nhắm về phát triển kinh tế mà chính quyền TT Biden đã đưa ra trong 2021 và trong nửa năm 2022. Những đạo luật này được thông qua mặc dù sự chống đối của đảng CH.
Tác giả sẽ cố đánh giá về các đạo luật có tính phát triển kinh tế mà chính quyền Biden đã thông qua Quốc Hội, đã làm được và ảnh hưởng của những luật này cho tương lai của Hoa kỳ. Nó cũng cho thấy là lập trường “trung dung” – không tả không hữu vẫn còn ăn khách.
NHỮNG LUẬT CHÍNH QUYỀN TT BIDEN ĐÃ THÔNG QUA 2022
Luật IRA (Inflation Reduction Act – giảm lạm phát).
Luật này nhằm đầu tư chính trong 10 năm tới. Nó gồm 3 phần: a) Môi trường – công nghiệp sạch; b) Y tế/xã hội - Medicare; và c) Thuế. Luật IRA này là mô hình nhỏ của dự án BBB (Build Back Better) mà TT Biden muốn đầu tư cho HK và cho thấy cái nhìn tương lai của TT Biden: đầu tư vào công nghiệp sạch, và xã hội. Về công nghiệp sạch, luật nhằm đầu tư và các yếu tố chính như sau:
Công nghiệp sạch 37.4 tỷ
Điện sạch: Trợ cấp thuế mới cho điện sạch: gió, điện mặt trời, nguyên tử vv.; 62.7 tỷ
Trợ cấp thuế cho điện gió và mặt trời: 51.1 tỷ
Trợ cấp thuế cho lò nguyên tử: 30.0 tỷ
Trợ cấp cho vay về điện và các vụ khác: 23 tỷ
Giảm sa thải trong công nghiệp 5.3 tỷ
Giảm sa thải cho các các gia đình 36.9 tỷ
Xe và bình điện sạch 14.2 tỷ
Sản xuất hydrogen 13.2 tỷ
Trợ cấp về fuel sạch 8.6 tỷ
Trợ cấp mua xe sạch 2.9 tỷ
Ngân hàng đầu tư cho công nghiệp sạch 20.0 tỷ
Các phương thức để giảm ô nhiễm 14.8 tỷ
Nông nghiệp (giảm xả khí thải) 16.7 tỷ
Phát triển vực nông nghiệp 13.2 tỷ
Phát triển lâm nghiệp 4.8 tỷ
Hạ tầng cơ sở về chuyên chở - xa lộ : 5.2 tỷ
Tiền cho vay về chuyên chở điện sạch 2.3 tỷ
Trợ giúp hạn hán 4.6 tỷ
Nghiên cứu và trợ cấp cho FEMA, DHS và DOE 4.2 tỷ
Xe Bưu điện 3.00 tỷ
Giúp National Park 1.00 tỷ
Các mục khác : 2.3 tỷ
Tiết kiệm và thuế mới : 764 tỷ
Hạ tầng (6.8+3.2)
Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2022
Ts Đinh Xuân Quân: Nghiên Cứu Về Biển Đông Của Hoa Kỳ (Số 150) Và Những Hệ Quả Cho Vn
Các nước chung quanh Biển Đông có chủ quyền tại Biển Đông (BĐ) gồm có Trung Quốc (TQ), Đài Loan, Brunei, Mã Lai, Philippines và Việt Nam.
Việc tranh cãi về chủ quyền Biển Đông (BĐ) đã có từ lâu và chuyện này đã trở thành “nóng” khi TQ đã đánh chiếm Hoàng sa của VNCH vào 1974 bằng vũ lực (trong khi hạm đội 7 Hoa kỳ tránh né không dính và việc này). Trong tranh chấp về BĐ, TQ đã đưa ra nhiều chứng cớ để chứng minh họ có chủ quyền trên 80% BĐ và đã đưa đường 9 đoạn mà VN còn gọi là “đường lưỡi bò” để nói họ có quyền trên 80% BĐ.
Chính sách đường 9 đoạn là do chính phủ Tưởng Giới Thạch đưa ra về chủ quyền của TQ (vào lúc cuối và sau đệ nhị thế chiến khi THDQ là một trong 5 cường quốc) vào năm 1947. Sau khi Trung Hoa Dân Quốc (THDQ) thua trận và rút ra Đài Loan thì TQ (CS) đã tiếp tục nói về yêu sách này và còn đưa thêm nhiều yêu sách khác cũng như đưa ra một số luật về quyền của họ trên BĐ.
Trong thời gian qua đến ngày nay thì TQ đã có dùng nhiều thủ đoạn để lấy các tài nguyên BĐ kể cả về ngư nghiệp và dầu khí mà các chuyên gia ước lượng là có lượng rất lớn.
Trước đây các luật biển chỉ nói là lãnh hải có 3 hải lý và Công ước Liên Hiệp Quốc (CULHQ)1982 đã thay đổi luật lệ quốc tế về biển. Vào 1982, đa số các nước đều ký vào công ước về luật biển (Công Ước) do Liên Hiệp Quốc đưa ra, kể cả TQ. Đây là luật mới nhất đưa ra cách cư sử và tính toán về chủ quyền và các ranh giới, lãnh hải và độc quyền khai thác kinh tế của các nước trên biển (EEZ).
Mặc dù đã ký Công Ước 1982, TQ đã không ngừng dùng các thủ đoạn để cố xâm chiếm 80% BĐ qua việc “lấy thịt đè người”, dùng đủ thủ đoạn để ép các nước nhỏ chấp nhận các yêu sách của họ (cấm đánh cá, đâm tàu của ngư dân đánh các trong vùng biển truyền thông của họ, ép không cho khai thác dầu khí trừ khi cùng khai thác với TQ, vv). TQ đã dùng trước hết yêu sách chủ quyền lịch sử để công bố chủ quyền của họ trên biển. Các tranh chấp của TQ tại BĐ đã đưa đến nhiều căng thẳng tranh chấp biên giới với các nước nhất là VN và Philippines.
Thứ Ba, 21 tháng 9, 2021
Ts Đinh Xuân Quân: Hệ Quả Thỏa Thuận Quốc Phòng Mới Aukus
Thứ Ba, 14 tháng 9, 2021
TS Đinh Xuân Quân: Afghanistan Trong Tương Lai Gần
Thành phần chính của chính phủ Lâm thời Afghananistan
Thứ Tư, 7 tháng 4, 2021
TS Đinh Xuân Quân: Tranh chấp Mỹ - Trung hay Cuộc chạy đua giành vị trí số 1 thế giới
Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021
Ts Đinh Xuân Quân: Cuộc Họp Mặt Trung - Mỹ ngày 22-23 Tại Anchorage – Alaska
Bối cảnh
Thứ Ba, 12 tháng 1, 2021
TS Đinh Xuân Quân: Từ California, vài nhận xét về ngày 6/1/2021
Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2018
TS Đinh xuân Quân*: NGƯỜI GIỮ 16 TẤN VÀNG CỦA VNCH QUA ĐỜI TẠI CHIANG MAI
Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017
TS Đinh Xuân Quân: “NHU THẮNG CƯƠNG” HAY TẠI SAO PHILIPPINES THÀNH CÔNG TRONG VỤ KIỆN TRUNG QUỐC QUA LUẬT BIỂN
- Chủ quyền dựa trên lịch sử- Việc Trung Quốc đòi quyền trên Biển Đông dựa trên lịch sử có đi ngược với UNCLOS? Bản đồ 9 đoạn có giá trị hay không? Một trong những hậu quả từ phán quyết của Tòa là Trung Quốc có quyền hay không trên các tài nguyên của Biển Đông?
- Các hiện tượng như đá nổi, đá chìm, đảo, v.v. ở Trường sa (chỗ mà người có thể sinh sống có cho phép có hải phận hay không?;
- Các hiện tượng như đá nổi, đá chìm, đảo, v.v. ở Trường sa có cho phép đòi khu đặc quyền kinh tế (EEZ) 200 hải lý hay không?
- Về Đá chìm Scarborough – Nơi đánh cá truyền thống của ngư dân Phi, vậy ngư dân Phi có quyền đánh cá ở đây?
- Trung Quốc khi xây đảo nhân tạo đã gây thiệt hại cho môi trường.
Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016
TS Đinh xuân Quân: 100 Ngày Tới của Tân TT TRUMP
Thứ Ba, 19 tháng 7, 2016
TS Đinh Xuân Quân - Sau Phán Quyết - Lập Trường Việtnam Về Vụ Tranh Chấp Việt-Tq Về Biển Đông
Tòa Án Trọng Tài Quốc Tế (PCA) tại The Hague, hôm Thứ Ba, 12 tháng 7, 2016, bác bỏ tuyên bố chủ quyền dựa trên tính cách lịch sử và đường 9 đoạn hình (lưỡi bò) chiếm hơn 80% hay gần 2 triệu km vuông Biển Ðông của Trung Quốc. Phán quyết có tính lịch sử của Tòa Trọng Tài Thường Trực Liên Hiệp Quốc về cuộc tranh chấp chủ quyền hải đảo và các vùng biển giữa Trung Quốc và Phillipines ngày 12 tháng 7 năm 2016 đã làm rõ thêm tình trạng BĐ.
Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016
TS Đinh xuân Quân - Phán Quyết Về Vụ Tranh Chấp Philippines - Tq Về Biển Đông David Hạ Goliath (Kỳ 2)
Việc tranh chấp tại Biển Đông đã kéo dài từ năm 2013 đến nay. Tòa trọng tài Thường Trực (PCA hay Permanent Court of Arbitration) nay đã ra phán quyết.[1]/ (Xin xem bản phán quyết)
Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016
TS Đinh Xuân Quân - Phán Quyết Về Vụ Tranh Chấp Philippines-Tq Về Biển Đông Hay David Hạ Goliath (Kỳ 1)
Vụ Philippines kiện Trung Quốc về Biển Đông đã kéo dài từ năm 2013 đến nay. Tòa trọng tài Thường Trực (PCA hay Permanent Court of Arbitration) nay đã ra phán quyết.
Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016
TS Đinh Xuân Quân - ĐÁNH GIÁ CHUYẾN ĐI BA NGÀY CỦA TT OBAMA 23-25/5 2016
Sau khi Tổng Thống Obama rời Việt Nam, nhiều người muốn đánh giá chuyến viếng thăm ngắn ngủi của ông tại quốc gia này. Nhiều chuyên gia thì cho là phía Hoa Kỳ đã “hưởng quá nhiều”, trong khi cái “được” duy nhất mà cộng đồng Việt Nam tại hải ngoại cảm nhận thì chỉ duy nhất có việc trả tự do cho cha Lý.
Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015
TS Đinh Xuân Quân - Việt Nam và TPP Những cam kết của Hà Nội - Washington về Lao động và Nhân quyền
Những cam kết của Hà Nội - Washington về Lao động và Nhân quyền
Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015
TS Đinh Xuân Quân - VIỆT NAM SẼ PHẢI LÀM GÌ SAU CHUYẾN VIẾNG THĂM HOA KỲ CỦA TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG
Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015
Đinh Xuân Quân - MỸ - ẤN 2015 – PHẢI CHĂNG VÁN CỜ MỸ - TRUNG 1972 ĐƯỢC TÁI BẢN?
![]() |
TT. Obama bên Trái và TT Modi bên phải |
Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013
TS Đinh Xuân Quân - TỪ SHANGRILA QUA CSIS ĐẾN PALM SPRINGS HAY CHÍNH SÁCH CỦA MỸ TẠI BIỂN ĐÔNG
TS Đinh Xuân Quân
Những động thái của Trung Quốc (TQ) tại Biển Đông (BĐ) và Biển Hoa Đông (cấm đánh cá, đâm tàu, bắt giữ ngư dân, đòi đảo Senkaku, vv) đã gây nhiều bực mình tại Á Châu về sự “Trỗi dậy trong Hòa Bình của TQ.” Tại Diễn đàn đối thoại an ninh khu vực Á châu gọi là Shangri-La được tổ chức hàng năm tại Singapore để cho các bộ trưởng quốc phòng trao đổi lập trường về các vấn đề quốc phòng tại Á châu, năm nay Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (NTD) đã được mời đọc bài tham luận chính (key note speaker) trong ngày khai mạc 31/05/2013. Tại đây tướng Thích Kiến Quốc, phó tham mưu trưởng quân đội TQ cũng lên tiếng về BĐ và BT Hagel cũng lên tiếng. Vậy lập trường quốc phòng của các bên ra sao?
Tại Hội thảo “Kiềm Chế căng thẳng BĐ” ngày 5-6/6 tại Washington DC, quy tụ gần 200 người tham dự. Trong hội thảo này các nhà nghiên cứu của TQ, VN, Mỹ và các nước khác đã tranh luận về vấn đề BĐ. Ta có thể rút được những bài học nào?
Gần đây nhất đã có cuộc gặp Trung-Mỹ mà ông Tập Cận Bình (TCB) chủ tịch TQ đã gặp TT Obama để “xây dựng lòng tin,” duyệt qua tất cả các vấn đề giữa hai quốc gia. Hai bên phải tìm hiểu quan điểm của nhau trên những vấn đề lớn kể cả vấn đề “chiến tranh trên mạng” (cyberwar), vấn đề Bắc Hàn, Biển Đông và Biển Hoa Đông v.v... mỗi bên cho bên kia biết họ muốn gì.
Vậy qua ba cuộc gặp gỡ của phía quốc phòng, phía các nhà nghiên cứu BĐ và thượng đỉnh giữa hai lãnh đạo trên ván cờ Mỹ-Trung, ta có thể rút những bài học gì cho VN?
Diễn đàn quốc phòng Shangri La
Tại Singapore, Thủ tướng NTD nói đến việc “Cùng nhau xây dựng và củng cố lòng tin chiến lược vì hòa bình, hợp tác, thịnh vượng là lợi ích chung của tất cả chúng ta.” Lần đầu tiên một giới chức cao cấp VN phát biểu quan điểm về BĐ. Ông NTD nhìn nhận rằng: “Đâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền.” Qua tuyên bố như thế, coi như VN có một chính sách đối ngoại mới đối với TQ. (1) /
Về phía TQ, qua phát biểu của Tướng Thích Kiến Quốc, phó tổng tham mưu trưởng quân TQ cho là “Các tàu chiến TQ sẽ tiếp tục tuần tra tại các vùng biển mà TQ tuyên bố thuộc chủ quyền của họ (2) /và các cuộc tuần tra như thế là ‘hợp pháp’ và rằng chủ quyền của nước ông đối với những vùng biển này là ‘không thể tranh cãi’. Đây chính là ngôn ngữ ngoại giao của kẻ tự coi Biển Đông như cái ao nhà.
Bộ Trưởng QP Hagel (3) / của Mỹ nêu lên quan điểm của họ. Ông Hagel trình bày chính sách tái cân bằng của chính quyền Obama đối với khu vực và “chủ yếu là một chiến lược kinh tế và văn hóa, ngoại giao" và cũng đã học được tầm quan trọng của việc nước Mỹ phải làm thế nào "để tham dự một cách khôn ngoan ở châu Á."
Ông Hagel trình bày chính sách tái cân bằng của chính quyền Obama đối với khu vực và “chủ yếu là một chiến lược kinh tế và văn hóa, ngoại giao" và nhất là quân sự để trấn an các nước Á châu nhất là các đồng minh.
Hội thảo CSIS tại Washington DC về BĐ
Từ ngày 05 và 06/06/2013, Trung tâm Nghên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) (4) / đã tổ chức hội nghị về những căng thẳng trên Biển Đông, với sự tham gia của Mỹ, cũng như của đại diện từ các nước Việt Nam, Trung Quốc, Ấn Độ, Philippines và Đài Loan. Trọng tâm là những đề xuất để giải quyết bất đồng giữa sáu quốc gia tranh chấp chủ quyền Biển Đông.
Họ có bàn về việc Philipines kiện TQ ra trước tòa án quốc tế, việc áp dụng công pháp quốc tế để giải quyết tranh chấp, cũng như những đề xuất về việc tạm gác các tranh chấp sang một bên để cùng khai thác các tài nguyên Biển Đông.
Nhiều học giả như ông G. Poling của CSIS, ông P. Cronin thuộc trung tâm An ninh Hoa kỳ, ông W. Shicun của TQ, ông Yann Huei Song của Đài Loan, ông Castro của Phi và ông T.T Thụy của VN. Sau khi các bên trình bầy thì các học giả cho là TQ cần theo luật pháp quốc tế.
Cuộc gặp Thượng đỉnh Palm Springs – Rancho Mirage
Đối với truyền thông TQ cuộc gặp thượng đỉnh tại Palm Springs được cho đó sẽ là khung làm việc giữa hai nước trong thập niên tới. Tại đây ông TCB gặp Obama để hai bên duyệt qua và tìm hiểu quan điểm của nhau về những vấn đề như Triều Tiên, khó khăn tại Hoa Đông, tại Biển Đông, những quyền lợi “cốt lõi” của TQ, về khí thải v.v... để biết mỗi bên muốn gì và có thể nhượng bộ tới đâu. Hình ảnh gặp gỡ tay đôi trong chỗ thân mật không cần nghi lễ như thế cho cảm tưởng TQ nay đã lên chỗ ngang hàng với Hoa Kỳ, hai bên chia sẻ để hiểu ý nhau như là hai người khổng lồ của thế giới, cần hiểu nhau để tránh những xung đột không cần thiết.
Theo cố vấn T. Donilon, hai bên (5) / đã bàn về bán đảo Triều Tiên, về quyết định “phi hạt nhân hóa” bán đảo Triều Tiên, về kinh tế, về cyberwar, về vấn đề quốc phòng tái cân bằng lực lượng, về khí hậu, vv. Thượng đỉnh Mỹ-Trung đã đi tới việc hứa phi hạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên, trao đổi để giải quyết các vấn để sở hữu trí tuệ - chống xâm nhập dò thám bằng mạng internet, và về vấn đề hâm nóng địa cầu qua việc bỏ việc sử dụng khí CHF (làm nóng địa cầu).
Cuộc đàm phán trực diện tại Palm Springs đã giúp hai bên Mỹ - Trung hiểu lập trường của nhau. Ý nghĩa của thượng đỉnh là khi Tập Cận Bình còn cầm đầu TQ thì hai bên sẽ cố gắng tìm các giải pháp tránh né các xung đột (ví dụ về Senkaku thì Obama có nhắc cho TCB là Mỹ có ký thoả ước quân sự với Nhật cho nên tại Shangri La tướng TQ Thích Kiến Quốc đã dịu giọng). Tất cả các vụ bất đồng ý kiến về quyền lợi sẽ phải được giải quyết dựa trên căn bản đó. Như vậy cuộc gặp gỡ TCB và Obama tại Palm Springs dựa trên quyền lợi của hai nước lớn nhưng họ cũng còn rất nhiều vấn đề còn phải làm việc thêm vì chưa giải quyết xong.
Các tin khác
Hai ngày sau cuộc họp thượng đỉnh, tin tức (6)/ cho biết cả ngàn quân Nhật đến Mỹ tập trận tại Pendleton California. Nhật đưa ba chiến hạm, khoảng 1.000 binh sỹ và bốn máy bay chiến đấu vượt TBD đến tham gia cuộc tập trận dự kiến sẽ bắt đầu vào ngày 11/6. New Zealand và Canada cũng gửi lực lượng đến tham dự. Cuộc tập trận này sẽ giúp lực lượng Nhật phản ứng tốt hơn và diễn ra ngay sau khi Chủ tịch TQ Tập Cận Bình hội đàm với TT Obama.
Về phía Quốc hội thì một dự thảo nghị quyết được trình Ủy ban Đối ngoại Thượng viện (7) /. Ngày 10/06/2013, ba Thượng nghị sĩ đã tố cáo một loạt hành động của TQ trong thời gian gần đây nhằm áp đặt yêu sách chủ quyền của TQ tại Biển Đông và Biển Hoa Đông. Dự thảo nghị quyết (S. Res. 167) mang tựa đề “Tái khẳng định hậu thuẫn mạnh mẽ của Hoa Kỳ cho việc giải quyết một cách hòa bình tranh chấp chủ quyền lãnh thổ và quyền tài phán trong vùng biển Châu Á – Thái Bình Dương” không ngần ngại lên án đích danh TQ là tác giả của một loạt hành động hù dọa hay dùng võ lực nhắm vào các nước từ Philippines, Việt Nam cho đến Nhật Bản. Dự thảo cũng yêu cầu các nước có tranh chấp thông qua một bộ quy tắc ứng xử để tránh không cho xung đột bùng lên.
Phân tích
Diễn đàn quốc phòng Shagri La tại Singapore đã giúp các phe đưa ra lập trường của họ về BĐ. Phía VN lần đầu tiên công kích TQ “cường quyền” trong khi phía Mỹ trấn an các đồng minh. Hội thảo CSIS tại Washington DC cho thấy lập trường của TQ là hành động theo ý muốn một cách đơn phương. Quan niệm của các học giả là TQ phải tuân theo luật quốc tế.
Thượng đỉnh Palm Springs chỉ đưa ra lời “hứa phi hạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên” và việc hai bên chấp thuận về môi trường bớt dùng khí CFH làm nóng môi trường. Trong khi đó sẽ tiếp tục làm việc về vấn đề Mỹ tố TQ đánh cắp dữ liệu tin học.
Trên bàn cờ Trung - Mỹ (và nhìn trên bản đồ Thái Bình Dương) thì Nhật, New Zealand và Úc đã gởi quân qua California tập trận. Trong vụ này, nếu nhìn toàn vùng châu Á như một bàn cờ tướng, thì ta thử hình dung đâu là xe, pháo, mã, hay tốt. Trong nhiều tháng qua sau khi Bắc Triều Tiên, một con “tốt” của TQ, đe dọa đánh cả Mỹ, thì nay tại Palm Springs Mỹ-Trung đã hứa “phi hạt nhân trên bán đảo Triều Tiên”, điều đó có nghĩa là con tốt Bắc Triều Tiên đã "bị thí" trên bàn cờ mới này.
Như vậy mặc dù là có đàm phán ở cấp cao Mỹ-Trung, tại TBD Mỹ vẫn tái phối trí lực lượng, dàn trận ủng hộ các nước TBD và ASEAN làm nhiệm vụ của họ là tăng sức mạnh kinh tế qua TPP và cũng tăng lực lượng quân sự với sự hỗ trợ của Mỹ. Chiến lược của Mỹ là chuẩn bị vai trò ở nhiều cấp: Xe, Pháo, Mã và Tốt.
Trong bàn cờ mới mà Mỹ chủ động, Nhật sẽ là con “xe”, điều này được thấy rõ sau khi Thủ tướng Nhật Abe nhậm chức. Mỹ khuyến khích Nhật mạnh về quân sự và đầu tư thêm về quốc phòng. Về chiến lược kinh tế, Nhật tham gia vào TPP và đầu tư chiến lược với Ân Độ và Miến Điện chưa kể tiếp tục hợp tác với VN và Phi. Về quân sự Nhật hứa viện trợ 10 chiếc hải giám nhỏ cho Phi và không biết bao nhiêu chiếc khác cho VN. Nhật cũng đầu tư về quân sự và hải quân Nhật thao diễn quân sự với Mỹ, Úc, Ấn, Hàn. Từ vai trò con tốt Nam Hàn có thể trở nên con ngựa hay con pháo trong ván cờ này và các nước tại Á châu như Phi, Đài Loan, vv. vẫn giữ vai trò là những con tốt.
Còn Việt Nam sẽ đóng vai con cờ gì? Điều này tùy thuộc ở việc VN sẽ có giải pháp ra sao đối với nội bộ của mình: có dân chủ hóa được chút nào không hay vẫn tiếp tục đàn áp những tiếng nói yêu nước, có tăng cường về quân sự hay không v.v... Tùy cách ứng xử của mình, Việt Nam sẽ thành hoặc con mã hay là một con tốt. Trong khi đó chưa biết vị trí của Nga là ở đâu, vì mặc dù Nga là nước đầu tiên Tập Cận Bình đến thăm sau khi nhậm chức, nhưng hai nước này rất nghi ngờ nhau, và Nga vẫn coi TQ là mối đe dọa sát nách.
Kết luận
Tại Shangri La, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã đưa ra một bước đi mới về chính sách đối ngoại khác với quá khứ, và đã lên tiếng chỉ trích, dù là không trực tiếp, các hành động “cường quyền, phi lý, trái luật của TQ.”
Cuộc họp CSIS cho thấy TQ bị các học giả chỉ trích về “đường chín đoạn” và không được thế giới văn minh ủng hộ, các học giả còn yêu cầu TQ cần tuân theo luật quốc tế.
Cuộc gặp gỡ Palm Springs cho thấy hai nước lớn có thể ngồi với nhau. Việc nhận định đúng ý nghĩa của cuộc gặp gỡ này sẽ giúp VN tìm ra chiến lược của mình tại Biển Đông.
Nếu nhanh chóng rút ra được các bài học, VN có thể tìm được nhiều giải pháp để chấn chỉnh lòng tin của dân chúng, như ngồi lại với nhóm kiến nghị 72, hay các nhóm dân chủ khác? Hay thả/ân xá Cù Huy Hà Vũ hay các người bất đồng ý kiến khác? Nó sẽ giúp VN từ một con cờ chỉ ở vị trí làm "quân thế" – sẽ có nhiều xác suất trở thành “con tốt sang sông”, hoặc sáng giá hơn, thành con mã hay hay một con xe cỡ nhỏ? Việc nhận thức đánh giá đúng bàn cờ chính trị Á châu và tình hình bài binh bố trận tại Thái Bình Dương giữa lúc này sẽ giúp VN có bước đi đúng trong chiến lược đối phó với Trung Quốc của mình.
TS ĐXQ
Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013
TS Đinh Xuân Quân - TỪ THÀNH ĐÔ ĐẾN DIỄN ĐÀN SHANGRILA hay TỪ NÓI ĐẾN LÀM
TS Đinh Xuân Quân
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
Đinh Xuân Quân - CHÍNH SÁCH NGOẠI GIAO CỦA CHÍNH QUYỀN OBAMA VÀ ẢNH HƯỞNG CỦA NÓ ĐẾN ĐƯỜNG LỐI CỦA MỸ TẠI BIỂN ĐÔNG
Ngày 6 tháng 11, 2012 là ngày bầu cử Tổng Thống tại Hoa Kỳ. Sẽ có nhiều tranh luận giữa hai ứng cử viên Cộng Hòa và Dân chủ về chính sách ngoại giao của nước Mỹ. Gần đây các vụ rối loạn tại Trung Đông, đặc biệt tại Lybia đã làm cho ông Đại sứ Christopher Stevens/ và ba cộng sự viên thiệt mạng tại thành phố Benghazi, chỉ vì một cuốn phim tư nhân từ Hoa Kỳ được cho là chỉ trích Hồi Giáo và phỉ báng Tiên tri Muhammad.
Trong cuộc phỏng vấn với hãng tin ABC News, ứng cử viên TT Mitt Romney / chỉ trích TT Obama và cho rằng phản ứng về vụ sứ quán Hoa Kỳ bị tấn công là "không thích hợp".
Làn sóng biểu tình đang lan ra ở Trung Đông và Bắc Phi từ Cairo Ai cập nơi mà cảnh sát phải dùng hơi cay để đẩy lùi các người biểu tình tại sứ quán Hoa Kỳ hay tại thủ đô Sanaa của Yemen, tại Liban, Bangladesh, Qatar, Kuwait, Bahrain, Ấn Độ, Pakistan, Iraq, Malaysia. Nigeria, vv. Theo tờ Le Figaro “những bức tường bao bị đám người điên cuồng tấn công, những lá cờ bị đốt cháy, những cuộc biểu tình biến thành bạo động, đó là những hình ảnh hỗn loạn khủng khiếp bám đuổi theo Hoa Kỳ và các cơ quan đại diện ngoại giao của họ trên khắp thế giới suốt những ngày qua”.
Biến cố này càng đẩy lên sự phẫn nộ của người Hồi giáo trên tòan thế giới, những người không thể hấp thụ được dân chủ kiểu Mỹ. Các cuộc biểu tình chống Mỹ vẫn tiếp tục được kêu gọi trong khắp thế giới buộc nước Mỹ phải chống chọi lại trong sự bất lực. Trung Quốc đã mạnh mẽ lên tiếng chỉ trích chính sách của Mỹ tại Trung Đông trong khi TT Putin thì ngược lại tuyên bố trong vụ này “Mọi người chúng ta là Mỹ” /. Các nước Tây Phương lên án biểu tình giết ĐS Hoa Kỳ.
Cùng lúc đó, Âu Châu gặp khó khăn vì nợ công quá cao ảnh hưởng đến kinh tế trong khi có cạnh tranh ráo riết tại Á Châu giữa Mỹ và Trung Quốc.
Vậy chính sách ngoại giao của chính quyền Obama ra sao trong những năm qua? Nó sẽ ảnh hưởng thế nào khi có vụ “tái cân bằng lực lượng” tại Á châu? Sẽ ảnh hưởng gì đến Việt Nam?
Chính sách Ngoại Giao của chính quyền Obama
Khi là ứng cử viên năm 2008, Obama hứa sẽ nói chuyện với các nước mà chính quyền Bush tránh, gia tăng cố gắng tại Trung Đông và cố gắng tại Afghanistan.
Nói chung thì TT Obama không có những thành công lớn về Ngoại Giao nhưng cũng không gặp khủng hoảng nào sau một chính quyền Bush bị cả thế giới “không ưa” vì quá hung hăng.
Về Trung Đông, chính sách ngoại giao của TT Obama do bà NT Clinton cầm đầu chưa thành công thương thuyết với Iran, hay giải quyết các tranh chấp sau “Mùa xuân Ả Rập.” TT Obama đã thi hành một sách lược đặc biệt - âm thầm đẩy mạnh chính sách truy lùng và giết quân khủng bố tại Pakistan, Yemen, và Afghanistan. Mặt khác TT Obama công khai ca tụng văn minh và Hồi giáo, xin lỗi tất cả những lỗi lầm mà Mỹ đã phạm phải đối với Hồi giáo trong suốt lịch sử. Chính sách Hồi giáo “bàn tay sắt bọc nhung” này tương đối thành công, nhưng bề ngoài Mỹ có vẻ thất bại vì khối Hồi giáo nói chung vẫn chẳng thân thiện với Mỹ hơn.
Mỹ đã thành công thuyết phục LHQ trừng phạt về chương trình hạt nhân của Iran. Mỹ cũng tranh cãi với Israel vì nước này muốn Mỹ làm như tại Iraq nghĩa là nhờ bàn tay Mỹ đánh Iran. Mặc dù Iran nguy hiểm nhưng chính tại Israel không ai tin sẽ có chiến tranh với Iran /, họ chỉ xúi Mỹ đánh Iran thôi. Trong khi đó TT Netanyahu của Israel vẫn không nhượng bộ một điểm nào khi thương thuyết với Palestine. Như vậy làm sao có hòa bình lâu dài tại Trung Đông!?
Tại Iraq thì TT Obama tương đối thành công trong việc rút quân sau khi đã khá tốn kém về tiền (trên $ 1,000 tỷ) và nhân mạng (trên 4,000 quân). Tại Afghanistan TT Obama đã đổ thêm 100,000 quân vào và hứa sẽ rút lui vào 2014. Ông đề nghị việc thương lượng giữa phe Taliban với chính phủ Afghanistan và các nước láng giềng.
Về mùa xuân Arập, Mỹ hứa giúp nhưng trong vụ này rốt cuộc cũng phải bỏ đồng minh lâu năm là ông Hosni Mubarak. Tại Lybia chính sách Mỹ có hai lựa chọn: đánh Kadafi hay để cho ông ta giết dân. Vì chính sách của Kadafi không đe dọa Mỹ cho nên không có lý do đánh Lybia. Khác với TT Bush, TT Obama đã để đồng minh NATO và Mỹ chỉ đứng đàng sau, thúc đẩy Pháp, Anh giúp quân nổi dậy Lybia lật chế độ độc tài với sự yểm trợ của LHQ.
Tại Syria, Ngoại giao của Mỹ cũng không trực tiếp can thiệp mà qua nhiều đồng minh của Mỹ như Arập Saudi, Thổ Nhĩ Kỳ hay các nước vùng Vịnh khác.
Khối Ả Rập Hồi Giáo có khuynh hướng chống Mỹ và Tây Phương không phải vì Mỹ và Tây Phương chống đạo Hồi hay văn minh Hồi (Malaysia, Indonesia hay Philippines chưa hề chống Mỹ); nguyên nhân sâu xa của sự chống đối là việc Tây Phương quyết định lấy một vùng lãnh thổ Ả Rập để thành lập quốc gia Do Thái sau Thế Chiến 2.
Vì vậy các khó khăn của ngoại giao Mỹ tại Trung Đông chỉ thành công nếu giải quyết được vụ Israel- Palestine.
Tại Á châu bài của / M. Landler cho thấy sự thay đổi chính sách của TT Obama đối với Trung Quốc sau 2010. Chiến lược ngoại giao và quân sự của Mỹ là làm sao “ép-dụ” Trung Quốc tôn trọng các luật lệ và trật tự quốc tế để có hành xử của một cường quốc có trách nhiệm. Sau những thất bại trong vấn đề thuyết phục TQ về vấn đề môi trường, về vũ khí hạt nhân của Iran, về việc TQ làm dữ tại Biển Đông và Hoa Đông trong năm đầu nhiệm kỳ của mình (2009), TT Obama đã quyết định “tái cân bằng,” tăng hợp tác với Nhật, Nam Hàn, mở cửa cho Myanmar, gởi TQLC tới Úc, cũng như có chính sách kinh tế cứng rắn hơn với TQ. Chính sách mới là siết chặt quan hệ với đồng minh (Nhật, Nam Hàn, Taiwan, Philippines, Singapore và Úc) và tăng cường quan hệ đối tác với Indonesia, Malaysia, Ấn Độ, Việt Nam và New Zealand.
Sau vụ Bắc Triều tiên đánh chìm tàu Cheonan, Hoa Kỳ đã có phản ứng mạnh mẽ tại Á Châu Thái Bình Dương. Việc “trỗi dậy” của Trung Quốc cũng được nhìn với cặp mắt nghi ngờ, e dè của Ấn Độ, Nhật, Úc và các nước ASEAN khác.
Hoa Kỳ công bố chiến lược quân sự vào tháng Giêng 2012 và Hoa Kỳ sẽ bố trí 60% lực lượng hải quân của mình trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Kế hoạch này đã được Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Panetta khẳng định nhân Hội nghị an ninh - Đối thoại Shangri-La tại Singapore hồi đầu tháng 6, 2012 nhằm cân bằng lại tương quan quân sự. Quân sự Mỹ sẽ ở thế mạnh để có thể kiềm chế buộc TQ đi vào đường giải quyết hoà bình các tranh chấp, hầu tránh một cuộc phiêu lưu quân sự mà Mỹ có thể bị kéo vào.
Các thách thức của Mỹ tại Thái Bình Dương
Cái gì làm Hoa Kỳ thức tỉnh về Thái Bình Dương? Đó là thái độ của Trung Quốc, đã từ bỏ phương châm của Đặng Tiểu Bình, thay vào là cung cách quyết đoán, hung hăng trong các tranh chấp về chủ quyền biển đảo với các nước láng giềng. Chẳng hạn như vụ Senkaku/Điếu Ngư tại Hoa Đông hay vụ đối mặt giữa các tàu Trung Quốc và Philippines hồi tháng 4, 2012 tại bãi đá Scarborough, hoặc vụ tàu Trung Quốc cắt cáp thăm dò dầu khí của tàu Việt Nam hồi 2011.
Các tranh chấp TQ tại biển Đông và Hoa Đông
Trong cuộc gặp gỡ giữa bà NT Clinton và ông Đặng Bỉnh Quốc vào tháng 5, 2010, Mỹ giựt mình khi nghe TQ coi Biển Đông -- nơi mà họ đang có tranh chấp với Việt nam và Phi -- là của họ. Đường lối ngoại giao cứng rắn của Bắc Kinh đối với các nước Á châu, sẽ bất lợi cho Trung Quốc. Thái độ hung hăng của TQ sẽ đẩy một số các quốc gia, như Việt Nam, Nhật, Miến, v.v. vào vòng tay Hoa Kỳ.
Vì vậy, tại Hà Nội vào tháng 7, 2010, Mỹ đã có chính sách rõ ràng hơn trong việc tranh chấp tại Biển Đông. Mỹ nói thẳng với TQ là mình sẽ tham dự vào vùng này, và muốn TQ tự đặt cho mình một "giới hạn".
Quốc Hội Hoa Kỳ cũng cho thấy nhiều dấu hiệu bực mình và đã ra một nghị quyết được thông qua năm 2011, chỉ trích việc Trung Quốc sử dụng võ lực tại Biển Đông và kêu gọi giải pháp hòa bình, đa phương cho các tranh chấp ở Đông Nam Á.
Gần đây TQ và Nhật lâm vào cuộc tranh chấp chủ quyền đảo Senkaku/Điếu Ngư tại biển Hoa Đông. Cuộc đọ sức giữa hai khổng lồ kinh tế có thể dẫn đến một cuộc chiến thương mại hay chiến tranh thực thụ. Tuy vậy, khủng hoảng giữa Bắc Kinh và Tokyo hiện nay đòi hỏi đôi bên cùng phải có thái độ “dè dặt và kiềm chế”.
Theo chuyên gia Pháp Dominique Moisi thì Trung Quốc đang tặng cho Nhật Bản quy chế “đối tác đặc biệt của Mỹ tại châu Á” trong khi 3 năm trước đây, Nhật muốn bỏ Mỹ và đi vào khối Á châu khi Washington dồn chú ý về phía New Delhi. Hơn nữa chuyên gia Pháp cho rằng hành vi bài Nhật của Trung Quốc đặt Tokyo vào thế của kẻ bị tấn công và làm cho mọi người cũng rất sợ ông khổng lồ Trung Quốc. Phải chăng Nhật Bản trở thành nạn nhân của làn sóng dân tộc chủ nghĩa xuất phát từ Trung Quốc?
Theo lực lượng tuần duyên Nhật Bản thì nhiều tàu TQ tiến về đảo tranh chấp. Tình hình căng thẳng thêm vì có nhiều cuộc biểu tình bài Nhật tại Trung Quốc, cửa hàng, xe hơi của Nhật tại Trung Quốc bị đốt phá. Japan Airlines phải giảm các chuyến bay đến một số thành phố của Trung Quốc và một số công ty xuất khẩu của Nhật Bản cho biết là hàng hóa xuất sang Trung Quốc đã bị hải quan nước này kiểm tra gắt gao hơn trước. Đây là những áp lực với Nhật, điều TQ đã làm trước đây với Nhật và với Philippines khi có tranh chấp. Trong một cuộc phỏng vấn dành cho Wall Street Journal ngày 24/09, Thủ tướng Nhật Y. Noda nói rằng TQ cần thận trọng trong việc quản trị mối liên hệ với những nước khác, không nên làm các nhà đầu tư ngoại quốc lo sợ vì cuối cùng sẽ có thể tác hại tới chính nền kinh tế của mình. Mặc dù có căng thẳng, TQ và Nhật Bản vẫn có những nỗ lực tự chế.
Mới đây khi chủ tọa buổi điều trần vào ngày 20/9, 2012 TNS Jim Webb / Chủ tịch tiểu ban Đông Á và Thái Bình Dương thuộc Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ, cho rằng Hoa Kỳ cần vai trò lãnh đạo sáng tạo để giải quyết các tranh chấp tại vùng biển này, kêu gọi chính phủ Hoa Kỳ dùng ảnh hưởng của Mỹ để ngăn chặn việc sử dụng lực lượng quân sự hay bất kỳ hành động bành trướng chủ quyền đơn phương nào ở khu y vực Đông Á. Thượng nghĩ sĩ Webb nói các hành động của Trung Quốc trong năm qua cho thấy Bắc Kinh đang tiến thêm một bước trong nỗ lực mở rộng quyền kiểm soát tại các khu vực ở Biển Đông mà trước đây nằm ngoài phạm vi tài phán của họ được quốc tế công nhận.
Cuộc viếng thăm của NT Clinton tại 5 nước từ Cook đến Brunei cho thấy Mỹ cố thuyết phục TQ qua tiếng nói ngoại giao.
Vào trung tuần tháng 9 Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta lên đường công du ba nước châu Á-Thái Bình Dương là Nhật Bản, Trung Quốc và New Zealand. Nhiệm vụ chính là giải thích việc Hoa Kỳ chuyển hướng chiến lược sang châu Á không nhằm kiềm chế, ngăn cản sự trỗi dậy của Trung Quốc. Đó là tiếng nói quân sự.
Tại Nhật Bản, BT. Panetta muốn đưa ra một tín hiệu là Mỹ củng cố sự hiện diện quân sự tại đây, và Washington vẫn luôn đứng bên cạnh đồng minh Tokyo trong bối cảnh đang có căng thẳng do tranh chấp chủ quyền biển đảo ở Hoa Đông. Vào lúc hai bên Nhật-Trung “nắn gân” lẫn nhau thì nên nhớ là đảo Okinawa là một vị trí đặc biệt khi biết rằng quần đảo này có thể “chặn đường Trung Quốc ra Thái Bình Dương”.
Việc ông Panetta công du New Zealand muốn nói lên rằng “Mỹ không muốn nhượng bộ Trung Quốc” tại khu vực nam Thái Bình Dương.
Trong cuộc tranh tài Mỹ-Trung thì Việt Nam có thể làm gì?
Trước đây, vào thời kỳ chiến tranh, các chuyên gia hay nói về chính sách "đi dây" khôn khéo của Việt Nam. Nay tình hình đã thay đổi nhiều, chính sách đi dây ngày càng khó thực hiện, nhất là sau cuộc họp “Thành đô” vào 1991 khi mà lãnh đạo CSVN hồi đó với cái nhìn thiển cận “đầu hàng TQ” vì muốn giữ đảng nhiều hơn là bảo vệ đất nước.
Trong thế cờ mới, đối với Mỹ thì Việt Nam chưa chắc là “con cờ” tốt mà Mỹ muốn dùng trong ván cờ Mỹ-Trung. Mỹ cũng hiểu sự trói buộc tự nguyện của đảng CSVN vào với TQ, và cũng chẳng ngây thơ với thái độ đôi khi tỏ ra muốn xích lại gần Mỹ của VN. Những lời tự tô vẽ mình là "đỉnh cao trí tuệ loài người" (trong cái tài đi dây, hẳn thế) sau chiến thắng 1975 của CSVN bây giờ dĩ nhiên chẳng còn ai tin, kể cả để chính quyền VN ru ngủ chính mình.
Trong một bài trình QH, ông K. Campbell/ nhắc lại chính sách của Hoa kỳ đối với Biển Đông: “the United States has a national interest in the maintenance of peace and stability; respect for international law; unimpeded lawful commerce; and freedom of navigation in the South China Sea. The United States does not take a position on the competing sovereignty claims over land features in the South China Sea, and we continue to encourage all parties to take steps to address these disputes diplomatically and in a collaborative manner. We oppose the use of coercion, intimidation, threats, or force by any claimant to advance its claims. We believe that claimants should explore every diplomatic and other peaceful means for dispute resolution, including the use of arbitration or other international legal mechanisms.”
Đối với Việt Nam thì theo đánh giá của ông Nguyễn Trung / cựu Đại sứ Việt Nam tại Thái Lan - cố vấn của cố TT Võ Văn Kiệt, khi Trung Quốc vươn lên địa vị siêu cường, thì Việt Nam mặc nhiên trở thành chướng ngại vật đầu tiên của họ. Theo ông thì lý tưởng đối với Trung Quốc là làm sao có các nước vệ tinh theo mối “quan hệ thiên triều – chư hầu kiểu mới.” Trung Quốc sẽ không từ một biện pháp hay thủ đoạn nào để ngăn cản sự xuất hiện một quốc gia sát nách mình ở hướng Nam trở thành một “tiền đồn của dân chủ hay của thế giới phương Tây”.
Tác giả bài này trong “Việt Nam có thể làm gì và cần làm gì tại Biển Đông” / nói là Việt Nam cần thay đổi “Muốn làm được điều đó, bên cạnh một số chiến lược ngoại giao và quân sự Việt Nam cần phải đa dạng các phương cách “giữ bờ cõi.” Việt Nam có thể dùng ngoại giao nhân dân, ngoại giao đa phương, tranh thủ nước lớn và cộng đồng quốc tế và người Việt ở nước ngoài. Việt Nam cần sử dụng truyền thông và tiếng nói của các học giả trong và ngoài nước để nói cho Trung Quốc hiểu rằng Việt Nam sẵn sàng chiến đấu đến cùng. Việt Nam phải cho thế giới thấy là chúng ta khác Trung Quốc, có các giá trị khác TQ đồng thời cố gắng giải quyết các tranh chấp nội bộ, lấy lòng dân qua việc giảm bất công xã hội, cởi mở với các blogger, với người xuống đường chống TQ, bỏ đàn áp tôn giáo v.v... Tóm lại phải cho thế giới thấy Việt Nam có nhiều giá trị gần gũi với thế giới, khác hẳn Trung Quốc.” Ví dụ tân Tổng Thống Pháp François Hollande khẳng định nước Pháp; thành viên thường trực Hội Đồng bảo An LHQ với quyền phủ quyết, là bộ phận quan yếu của Liên Minh NATO do Hoa Kỳ lãnh đạo, trụ cột của trật tự thế giới tự do. Ông cũng chủ trương một thế giới đa cực dựa trên công pháp quốc tế và chống sử dụng bạo lực để giải quyết các tranh chấp giữa các quốc gia ngoài khuôn khổ LHQ. Pháp thấu triệt hồ sơ Hoàng sa/Trường sa/Biển Đông (do đã từng bảo hộ cho Việt nam từ 1885-1955) cho nên đã và có thể tư vấn về luật biển cho VN và chống lại việc TQ sử dụng vũ lực tại Biển Đông.
Tạm kết
Các phe chỉ trích chính quyền cho là TT Obama đã quên lời hứa của TT Kennedy là làm tất cả những gì có thể làm để bảo vệ tự do ["pay any price, bear any burden" to assure the "survival and the success of liberty."] Phe chỉ trích cho là ông nhút nhát trong khi các phe ủng hộ chính quyền cho là thí dụ chính sách ngoại giao và quân sự tại Libya là một thành công – giúp dân chủ phía sau – không cần dùng võ lực nếu không cần thiết mà vẫn mang lại dân chủ. Họ cho ông có chính sách kiên nhẫn.
Cuộc khảo cứu của Pew Research center/ thì 45 % dân cho là chính sách Obama đối với TQ không đủ mạnh, trong khi đa số chuyên gia cho là đủ. Phải nói là chính quyền Obama khác hẳn với chính quyền Bush, là rất “mềm dẻo”, lúc nào cũng dùng ngoại giao, nhưng cũng không ngần ngại sử dụng sức mạnh khi cần để bảo vệ lợi ích nước Mỹ, như việc thanh toán Osama bin Laden, hay tái cân bằng lực lượng tại Thái Bình Dương – rất cương quyết và dứt khoát.
Tại Lybia hay Syria ở Trung Đông, vì hai nước này không đe dọa Mỹ cho nên không có lý do can thiệp trực tiếp, chính quyền Obama đã làm gián tiếp qua NATO, đứng đàng sau giúp Pháp, Anh trong vụ Lybia, hay giúp Thổ Nhĩ Kỳ hay Arập trong vụ Syria. Việc này cũng không khác gì tại Á châu – không can thiệp trực tiếp khi chưa cần như tại Philippines hay Nhật Bản, mà chỉ khuyến khích các nước trong vùng giúp đỡ nhau trong thế liên hoàn. Đây là chính sách rất khôn ngoan và thực tế (trong lúc ngân sách không còn được dồi dào), thúc đẩy yểm trợ các nước đồng minh tự lo lấy những vấn đề của mình, nhưng an lòng vì luôn có "ông anh lớn" đứng phía sau.
Dù sao đi nữa chính sách ngoại giao và quân sự của chính quyền Obama cho thấy rõ sự quan tâm đặc biệt của vị Tổng Thống Mỹ đương nhiệm đối với Á châu. Sự quan tâm này không được những phe thân Israel ưa thích, kể cả TT Benjamin Netanyahu của Israel, tất cả đang cố gắng làm thay đổi lập trường này trong thời kỳ tranh cử vào tháng 11 sắp tới.
TS ĐXQ