Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Văn Thục. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Văn Thục. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2021
Tân-Mỹ Nam-Cát: Xuân trong làng, Xuân trên Núi (Nguyễn Văn Thực dịch từ nguyên bản tiếng Nhật)
Xuân trong làng, Xuân trên Núi里の春、山の春Tân-Mỹ Nam-Cát新美南吉
![]() |
Hình minh hoạ, FreePik |
Trong làng, xuân đã đến rồi.
Hoa đào đang nở, chim đang hót líu lo.
Nhưng, trên núi, xuân chưa đến.
Trên chóp núi, tuyết trắng vẫn còn sót lại.
Ở trong núi, có một gia đình nai đang sống.
Chú nai con, vì sinh ra chưa được một năm, nên chẳng biết mùa xuân ra sao.
“Cha ơi, Xuân thì ra sao hở cha?”
“Xuân thì có hoa đào nở.”
“Mẹ ơi, Xuân thì như thế nào hở mẹ?”
“Thì hoa nở, nở thật đẹp con ạ!”
“Boong.”
Nhưng, chú nai con, vì chưa thấy hoa nở, hoa như thế nào, xuân ra như thế nào, nai chẳng hiểu gì lắm.
Có một ngày, chú nai con dạo chơi một mình trong núi.
Thế rồi, từ phương xa,
“Boong.”, nghe có tiếng êm đềm gì vang lại.
“Tiếng gì vậy kìa?”
Rồi, lại
“Boong.”
Chú nai con, chong tai lắng nghe. Một lát sau, chạy theo tiếng chuông ngân, bon bon xuống núi.
Ở dưới núi, cánh đồng trải dài. Trong đồng, hoa đào đang nở và đang toả hương thơm.
Dưới một cội đào, có một ông có vẻ hiền lành.
Người đàn ông nhìn nai con, bẻ một nhánh hoa đào và cột vào chiếc sừng con của chú nai.
“Này, ta đã cho con cái trâm hoa này, khi mặt trời còn chưa lặn, con hãy trở về núi.”
Con nai nhỏ vui vẻ quay về.
Khi nghe chú nai con kể chuyện thú vị, cha mẹ của chú cùng nhau lên tiếng:
“Boong, ấy là tiếng chuông chùa.”
“Cái cài trên sừng của con, đấy là hoa, và nơi nghe thơm, ấy là xuân.” – Cha mẹ nai chỉ bảo nai con như thế.
Thế rồi chẳng bao lâu, Xuân cũng đến trên núi, muôn loài hoa bắt đầu đơm bông.
26. 12. 2002
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)