Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thị Như Hiền. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thị Như Hiền. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2023
Truyện ngắn Nguyễn Thị Như Hiền: Để lại những dấu chân
Hồi nhỏ, bưng tô cơm nguội ngồi ăn trước hiên nhà tôi thường thắc mắc tại sao má không đẻ tôi sớm hơn một ngày. Tôi sinh ngày 1/1, nếu đẻ trước một ngày thì tôi sẽ lớn hơn tụi thằng Mẫn, thằng Nghi trong xóm rồi. Lớn hơn một tuổi, đi học trước tụi nó một năm cũng oai lắm chứ. Má tôi cười khi nghe tôi nói. Má nói đủ ngày đủ tháng thì chui ra chứ má tính sao được.
Nhà thằng Nghi hồi đó giàu nhứt xóm và hiển nhiên ăn đứt nhà tôi. Có lần tôi sửng sốt khi phát hiện ra ông Bao Công, Triển Chiêu nhà thằng Nghi bận áo có màu chứ không phải bận áo đen trắng như ông Bao Công nhà thằng Mẫn. Nhà tôi hồi đó làm gì có ti vi, chiều chiều tới giờ chiếu phim là ba chân bốn cẳng chạy đi coi ké. Thằng Mẫn cười sặc sụa khi nghe tôi nói Bao Công nhà giàu cũng khác Bao Công nhà nghèo. Nó nói tôi ngu, tại cái ti vi màu chứ ông nào cũng mặc áo giống nhau.
Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Nguyễn Thị Như Hiền: Những cơn gió băng đồng
Út xắn quần cao quá đầu gối, cầm đôi dép trên tay rồi tất tả ra đồng tìm Hai. Gió thổi lao xao, cánh đồng non mượt mát rượi làm Út thấy dễ chịu. Nửa năm rồi Út mới tạm gác công việc để về thăm quê. Chỉ có vài đám ruộng thắt thẻo dưới chân núi vậy mà ngày nào Hai cũng cắm cúi. Hai gọi điện lên kể bữa đó sạ lúa xong chiều trời bỗng trút mưa to, thóc giống dồn lại một chỗ nên hôm rày Hai phải dặm. Út đến tận nơi rồi mà Hai vẫn không hay, cứ thoăn thoắt nhổ từng cây lúa chỗ ken dày cắm vào chỗ đất trống bên cạnh. Út ứa nước mắt. Cái dáng Hai gầy guộc, liêu xiêu sao mà giống má quá chừng!
- Hai ơi… lên bờ về đi, sắp tối rồi. - Út gọi.
Hai giật mình, thẳng người lên, nheo nheo mắt nhìn. Thấy Út, Hai mừng rỡ, lội nhanh vô bờ. Mớ mạ trên tay Hai thả xuống nước, khoác vội nước dưới ruộng rửa bùn đất dính đầy trên tay.
- Hai ơi… lên bờ về đi, sắp tối rồi. - Út gọi.
Hai giật mình, thẳng người lên, nheo nheo mắt nhìn. Thấy Út, Hai mừng rỡ, lội nhanh vô bờ. Mớ mạ trên tay Hai thả xuống nước, khoác vội nước dưới ruộng rửa bùn đất dính đầy trên tay.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)