Hiển thị các bài đăng có nhãn Huỳnh Liễu Ngạn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Huỳnh Liễu Ngạn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2023

Thơ Tháng Tư của Khánh Hà, Nguyễn Hiền, Huỳnh Liễu Ngạn

 Điệp khúc Tháng Tư


Tháng Tư mùa xuân nơi quê người

Mặt trời rực rỡ nắng vàng tươi

Người vui như hội trên đường phố

Một góc trời riêng ta ngậm ngùi


Tháng Tư vết thương xưa còn đau

Tóc tang phủ xuống buổi chiều nào

Thành phố ta trong giờ dẫy chết

Quê hương ta tan tác, nghẹn ngào


Người kinh hoàng người chạy loanh quanh

Từ rừng sâu giặc đã vào thành

Đường nào tránh được bầy lang sói

Trèo non, lội biển, vuợt trời xanh


Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2023

Thơ Cao Vị Khanh, Huỳnh Liễu Ngạn, Ngô Quốc Phương, Hoàng Xuân Sơn

 THƠ TÌNH VIẾT MUỘN

 

Thứ sáu vội như nụ hoa nở muộn 

Thiếu chút mưa thèm chút nắng ngày xưa 

Người thì xa, năm tháng vội theo mùa 

Ngày đã trễ cho những lòng lận đận

Tình dẫu muộn cho người xưa áo trắng 

Sao lời đau cứ rền rĩ đầu môi 

Đường thì xa, tăm tắp cuối chân trời 

Chân đã mỏi mà dặm ngàn đã tối 

.....

..... 

Em, em ơi tình sâu cuối tận đời 

Biết bao giờ nói hết được tình tôi.


Cao Vị Khanh


*******


ANH MUỐN VỀ THĂM


anh muốn về thăm con hói lở

buổi sáng trinh nguyên giọng ai hò

sương muối còn giăng trên cành trúc

chao đảo dòng sông chảy hững hờ 


Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2020

Huỳnh Liễu Ngạn: Hồng Kông, Mùa Gió 1982

Hình minh hoạ, ANTHONY WALLACE/AFP via Getty Images

anh muốn đi về phía chân trời
thả lỏng đời sông với suối thôi
rồi anh lặng lẻ nhìn ra biển
nhớ lại gian nan một kiếp người

hồi ấy gặp em bên tị nạn
xơ xác tiêu điều như lá bay
gió chiều không thổi qua tà áo
mà ngập hồn trơ bóng lẻ bầy

thuở đó mắt em hoài âm u
trời xứ người ta gió thổi vù
ngồi nơi bến cảng lòng se lạnh
để hồn trôi dạt chốn vi vu

buổi sáng buổi trưa rồi buổi chiều
buổi nào cũng thấy thật đìu hiu
vài ba âm vang từ đâu lại
cũng chợt hoang mang cả trăm điều

em thường hỏi anh đời sao buồn
đời sao xa vắng cả tình thương
thì đời tị nạn ai cũng vậy
long đong đâu nữa cũng đoạn trường

một năm một năm niềm ưu tư
không biết chừng nào đi định cư
em ơi mùa thu còn trên áo
để chờ mây tan chốn mịt mù

mai mốt không biết về nơi nào
cho đời bớt lận đận lao đao
có qua mỹ trước xin em nhớ
một cuộc tình như trăng với sao

bất chợt chiều nay trời mưa rơi
mưa như ngày ấy ngoài biển khơi
hồng kông mùa gió mưa thao thức
mưa như mới đó đã nửa đời

anh muốn quay về thăm chốn cũ
đứng ngoài trại cấm ngó lên tường
ngó lên mái lợp mùa rêu cũ
để thấy hình em đã miên trường.

17/5/2020
HUỲNH LIỄU NGẠN