Hiển thị các bài đăng có nhãn Cao Vị Khanh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Cao Vị Khanh. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2023
Cao Vị Khanh: Tháng Giêng và những muộn phiền
![]() |
Hình minh hoạ,Tuan Hoang,Pixabay |
![]() |
Hình minh hoạ, Ivars |
Quê nhà xa huốt một đường bay
Rượu xuân ai ướp mùi quan ải
Mà thấm xa thêm những dặm dài!
Bốn câu hai mươi tám chữ, cụt ngủn. Lỡ có muốn thêm cũng chẳng biết thêm gì. Mà có thiếu gì không, mấy câu gọi là thơ, buổi chiều mùng-ba năm đầu tiên ăn- tết ở xứ người.
Một năm trước đó, ngay bữa ba-mươi-tết, tôi bồng đứa con gái đầu lòng lên năm, đeo xe đò từ một tỉnh ở phía cực tây, về thăm cha mẹ ở một làng quê giữa hai nhánh sông Tiền và sông Hậu. Luôn thể để báo tin một chuyến đi xa. Xa lắm, không biết có tới nơi tới chốn. Mà cũng chẳng biết ... rồi sẽ có một ngày về.
Thứ Ba, 3 tháng 1, 2023
Thơ Cao Vị Khanh
![]() |
Hình minh họa Wallace Chuck |
-gửi theo MT-
Ta vẫn ngồi nguyên, đối bóng im
Người đi chân nhũn có ai kềm
Chén rượu trần gian chừng đã cạn
Chần chờ chi nữa, có gì thêm?
Người đi bất chợt, thế mà hay
Rượu đã khôn cầm cứ uống say
Rồi mai đập chén vào hư ảo
Rượu của mười phương, trả lại mây
Rượu đỏ như lòng thuở mới yêu
Rót tràn theo mấy bóng đời xiêu
Ngoài kia phố thị chiều thay áo
Quán nhỏ người xanh mắt tịch liêu
Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2022
Thơ Cao Vị Khanh
![]() |
Hình minh hoạ, Joe, Pixabay |
Khi tôi về
Tôi sẽ về như cánh vạc đêm
Nương theo đốm sáng những đường tim
Ghé qua con phố còn thiu ngủ
Đậu nhẹ lên hàng cây lá im
Tôi sẽ chờ trăng non bỏ đi
Căn nhà ngói đỏ bỗng thầm thì
Ba ngồi tụng sớm hồi kinh khổ
Gởi bốn phương trời, hướng biệt ly
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)