Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2023
Bùi Bích Hà: Phim ảnh & đời sống
![]() |
Nhà văn Bùi Bích Hà. Ảnh: Báo Người Việt. |
Lời giới thiệu:
Từ vài năm nay chúng tôi, chị Bùi Bích Hà và tôi, hẹn gặp nhau mỗi tháng Mười để cùng đi dự đại hội Viet Film Fest ở Quận Cam, Nam Cali. Trừ năm 2020 vì đại dịch Covid-19. Năm 2021, tình hình đại dịch đã phần nào ổn định. Dù vậy, ban tổ chức cho biết sẽ tổ chức trình chiếu phần lớn online, song có thể có một đôi buổi chiếu phim diễn ra tại một rạp hát ngoài trời drive-in. Tôi tưởng tuợng niềm thích thú của chị khi được tham dự một cuộc trình chiếu như vậy. Xem phim tại rạp hát drive-in đã trở thành quá khứ trong lịch sử giải trí của dân Mỹ khi chúng tôi tới định cư tại đây. Song sẽ là một kinh nghiệm mới mẻ nếu giờ được trải nghiệm. Tiếc là đi xem phim tại rạp drive-in đã không diễn ra với chúng tôi.
Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2023
Truyện ngắn Bùi Bích Hà: Lẻ bóng
Nhà văn Bùi Bích Hà (11-1-1938 – 14-7-2021) |
Nhà văn Bùi Bích Hà qua đời sáng Thứ Tư, 14 Tháng Bảy năm 2021, tại bệnh viện St. Joseph, Orange, hưởng thọ 83 tuổi.
Trước năm 1975, bà dạy học tại các trường Thoại Ngọc Hầu (Long Xuyên), Nguyễn Đình Chiểu (Mỹ Tho), Lê Ngọc Hân (Mỹ Tho), và Nguyễn Trãi (Sài Gòn).
Năm 1986, bà định cư tại Hoa Kỳ, viết sách và làm việc trong lĩnh vực truyền thông với nhiều cơ sở khác nhau.
Truyện ngắn Bùi Bích Hà: Anh em như tay chân
Hai mẹ già tôi là vợ cả, vợ hai của bố tôi, giòng giõi trâm anh thế phiệt nhưng không biết tại sao không sinh được con cho nhà họ Bùi. Khi bà hai chính thức bước chân vào nhà bố tôi, bà nhất mà sau này chúng tôi gọi là Me già, cư xử rất phong cách và chững chạc, phù hợp với tư thế bề trên của mình. Bà dọn ra một cơ ngơi riêng và ngày càng ít can thiệp vào công việc của bố tôi. Tôi nghe nói rằng thời gian đầu, bố tôi dùng bữa trưa ở nhà me già và bữa tối ở ngôi nhà ông sống với me trẻ. Tuy vậy, khi sự nghiệp của bố tôi phát triển lớn với nhiều cơ sở từ Bắc vào Trung, bố tôi thường phải di chuyển, không còn giờ giấc cố định nên khi ông về nhà thì đây là ngôi nhà ông sống với bà hai.
Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2022
Trần Mộng Tú: Gửi Một Người Bỏ Đi
Tưởng Niệm Nhà Văn Bùi Bích Hà
(1938 - 2021)
Nhân ngày giỗ đầu của nhà văn, 14 tháng 7 năm 2022
Bùi Bích Hà và Trần Mộng Tú |
Một năm rồi đấy, thời gian đi nhanh lắm,
nhất là với những người chịu cảnh mất nhau trong đời sống.
Em không thể nghĩ ra cả năm nay chúng ta không gọi nhau, không nghe thấy tiếng nhau, không gửi tin nhắn cho nhau. Chuyện này quả thật quá khó khăn cho cả chị và em.
Chị bây giờ chỉ là “hồn sương bóng quế”
còn em vẫn đặt trong đầu những câu hỏi “Tại sao” rất ngu ngơ. Cuối cùng chỉ là những giọt lệ rơi xuống ly cà phê buổi sáng,
giọt nước mắt trên lưng bàn tay mỗi lần đi bộ buổi chiều,
là khoảng trống mênh mông mỗi lần đứng trên sân thượng nhìn xuống cái hồ trước nhà.
Em nhớ chị nhiều lắm và em hồn nhiên tin là dù ở nơi đâu chị cũng rất nhớ em.
Nhật Nguyệt
Người đi không hề quay đầu lại
Gió thổi lá vàng bay thật xa
Mình tôi trơ vơ quãng đường vắng
nhật, nguyệt nào đứng giữa hai ta.
Chênh Vênh
Một năm không gặp mặt
Một năm không gọi tên
Một năm thư không nhắn
Chênh vênh giữa nhớ quên.
Chiều Ơi!
Bước từng bước từng bước
Buổi chiều, buổi chiều ơi!
Tiếng ai cười khúc khích
Ngoảnh đầu chiếc lá rơi.
Nằm Mơ
Gặp nhau ở trong mơ
Hai ta cùng tay nắm
Bước ra khỏi giấc mơ
Em nắm lấy tay mình.
Vũng Nước Buồn
Hôm đó chị bỏ đi
Em ngỡ chị quay lại
Nào ngờ chị như mưa
Để lại vũng nước buồn.
Hoa Mộc Liên
Tháng bẩy hoa Mộc Liên
Nở thơm dưới mái nhà
Chị không còn gọi nữa
Để chia mùi hương xa
Em không còn gọi nữa
Rụng rồi…một đóa hoa.
Tháng Bảy
Tháng Bảy ai ngồi nhớ ai
Câu thơ giọt lệ có dài như nhau
Tháng bẩy sợi tóc cũng đau
Lược nào gỡ được nỗi sầu chẻ hai
Tháng bẩy nắng cũng thở dài
Rụng bông hoa trắng rát vai áo người
Tháng bẩy đi tìm tiếng cười
Nghe trong viên sỏi tiếng cười vỡ tan.
Áo và Thơ
Chiếc áo em tặng chị
Ai đang mặc bây giờ
Có cho tay vào túi
Tìm ra được bài Thơ
Bài Thơ gửi hôm đó
Chị đã kịp đọc chưa
Hay vẫn còn trong túi
Áo đã bị đem cho
Áo trên vai người lạ
Hơi chị còn vương hương
Bài Thơ chắc đang khóc
Khói nhang nào còn thơm
Bài Thơ và chiếc áo
Đã bị lấy đi xa
Nhưng trên ngực của chị
Thơ cài một nhánh hoa.
tmt - Tháng 7-14-2022
Bùi Bích Hà: Sách Có Linh Hồn Không?
Sinh trưởng ở thành phố Huế cổ kính, những thập niên đầu và giữa thế kỷ 20, chúng tôi chịu một nền giáo dục hết sức nghiêm khắc của gia đình. Cha mẹ và cả các anh chị, kiểm soát con em rất chặt chẽ về cả hai phương diện hành vi và tư tưởng.
Lê Hữu: Xem tranh, nhớ người
(Ảnh: LH) |
“Nhìn bức tranh này lại nhớ chị Hà.”
Thỉnh thoảng vợ tôi vẫn lặp lại câu ấy khi ngước nhìn tấm tranh treo ở phòng ăn. Những lúc ấy tôi chỉ gật gù tỏ sự đồng tình chứ không ngoái nhìn bức tranh hay có ý kiến gì thêm, chỉ vì tranh ấy quá quen mắt rồi.
Bức tranh khổ 14”x18”. Một người bạn tôi nói đấy là bức ảnh hơn là bức tranh. Tôi thì vẫn quen gọi là tranh và cũng không nhớ được ở đâu tôi có bức tranh hay ảnh này. Nếu có nhớ là nhớ tôi bắt gặp nó trong “bộ ảnh sưu tập” online của mình, thấy hay hay bèn nhờ tiệm Office Depot in ra và mang về treo nơi góc khuất ở phòng ăn.
Bức tranh cũng chẳng có gì đặc biệt cho lắm. Dăm bảy khách bộ hành tay cầm những chiếc dù đủ màu sắc bước đi vội vã dưới cơn mưa nặng hạt dọc theo vách tường một building trên đường phố nào. Những mảng màu xám tối. Những giọt mưa đan chéo nhìn thấy được và hè phố loang loáng nước. “Điểm nhấn” trong tranh là người phụ nữ mặc áo khoác màu đỏ nép vào vai người đàn ông cầm chiếc dù cũng màu đỏ che mưa cho cô. Sáng sáng, vừa ngồi nhâm nhi tách cà-phê vừa nhìn ngắm bâng quơ bức tranh mưa lẫn trong tiếng nhạc lãng đãng từ Youtube những bài rainy soft jazz không lời, cũng khá thư giãn và cũng… đỡ buồn.
Có điều, chuyện sở thích và gout thẩm mỹ không phải ai cũng giống như ai.
“Bộ không còn tranh nào khác hay sao mà anh treo tranh này vậy,” vợ tôi lên tiếng, “trông tối tăm, ảm đạm quá.”
“Cảnh trời mưa thì làm sao mà sáng sủa được,” tôi trả lời cho qua chuyện.
Không riêng gì nàng, những bạn bè tôi cũng chẳng ai ngó ngàng gì đến tranh ấy. Chỉ có một lần, bức tranh được chị Tú chiếu cố. Ngắm nghía một lúc, chị đặt tên tranh là “Seattle”.
Bùi Bích Hà: Mai tôi về Huế
Bùi Bích Hà và Trần Viết Ngạc |
Thứ Năm, 23 tháng 9, 2021
Bùi Bích Hà: Bà Nhất Linh Nguyễn Tường Tam
(Bài nói chuyện nhân dịp ra mắt tuyển tập Nhất Linh, Người Nghệ Sĩ-Người Chiến Sĩ, tại nhật báo Người Việt, quận Cam, ngày 22/8/2004).
Trong trí tưởng tôi như một độc giả con nít những năm 40, thiếu nữ những năm 50 và trẻ tuổi những năm 60, Nhất Linh trong Tự Lực Văn Đoàn cùng những vị cầm bút thời của ông là những nhân vật gần như huyền thoại, chỉ hiện hữu bằng tài năng, thanh danh và tác phẩm, không bằng nhục thể có thể nhìn thấy hay tiếp cận, như những con người bình thường khác xung quanh tôi.
Chân dung bà Nguyễn Tường Tam, do Nguyễn Gia Trí vẽ |
Giữa năm 1963, tuy đã tốt nghiệp đại học, đi dạy, đã bước vào một cuộc hôn nhân khó khăn và đang sinh sống tại một tỉnh lỵ trù phú gần cực nam miền nam Việt Nam, tin nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam tự vẫn để phản đối sự bất công chuyên chính của chính quyền đương thời tới với tôi là một nỗi buồn lặng lẽ. Dường như một phần của ông, cái hồn Tự Lực Văn Đoàn mà tôi gắn bó mật thiết thời còn đi học, trước đó, đã được tôi chôn cất kỹ trong hoàn cảnh làm vợ không có chỗ nào dành cho văn chương của tôi. Nay ông thực sự ra đi, là một tên tuổi chính trị lẫy lừng, một tư cách chính trị hiếm hoi, khuôn mặt này của ông, dẫu thế, hoàn toàn xa lạ trong cảm thức của tôi. Có vẻ như thế hệ chúng tôi, nhút nhát, lãng mạn, nên yêu thích cái đẹp trừu tượng, thậm chí trừu tượng hóa mọi vẻ đẹp của đời sống để thấy chúng tinh khiết, linh thiêng, và như thế, chúng càng đẹp hơn, an toàn và bền bỉ hơn.
Phải đợi đến bây giờ, những năm đầu thế kỷ 21 và do tạp chí Thế Kỷ 21 đề xuất, chúng tôi mới có dịp nhìn lại thần tượng Nhất Linh của chúng tôi suốt hơn nửa thế kỷ vừa qua.
Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2021
Bùi Bích Hà: MAI (tôi) VỀ HUẾ
Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2021
Lê Hữu: Đừng đến Seattle
Nhà văn Bùi Bích Hà & nhà thơ Trần Mộng Tú (Seattle, 7/2012) |
TT Diệu Tâm: Đôi lời với Chị
Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2021
Trần Mộng Tú: Đi Đâu….Về Đâu…..
Ngọc Dung: Thương Nhớ Gửi Chị
Ngự Thuyết: Giã Từ Bùi Bích Hà
Nguyễn Tường Thiết: Đèn khuya vụt tắt
Chi Hương: Hương Hồng
Trần Mộng Tú: Hôm Nay Mùa Hè Này
Bùi Bích Hà (ảnh Trần Viết Ngạc) |
Kim Hằng: Chị nhớ gọi em khi cất cánh nhé
Kim Hằng và Bùi Bích Hà |