Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2023

Võ Thị Hảo: Nghĩa là người ta có thể bất chấp đạo lý?

Hèn hạ nhất là trả thù người chết:

Đã hơn nửa tháng trôi qua sau đám tang nhà thơ dịch giả Dương Tường.

Cuộc đời dài và nhân cách của Dương Tường đã được nhà văn Phạm Xuân Nguyên “điêu khắc“ bằng những câu thơ xót xa cho thân phận những nhân tài chính trực tại Việt Nam. Chua xót đấy nhưng cũng đầy kiêu hãnh:

“...bán máu một thời sống gay go.

gay go vẫn sống đầy mộng mơ

mộng mơ cái đẹp cõi văn thơ

văn thơ viết nên bằng máu đỏ

máu đỏ của người của tự do…

…con người zương tường “phe nước mắt”

nước mắt “buông những tiếng thở dài”

thở dài “trả lãi bằng án sống”

sống để yêu người giữa trần ai...“.

Dương Tường được độc giả nhiều thế hệ khâm phục và yêu thương. Nhưng với quan niệm của nhà cầm quyền Việt Nam thì tài năng và nhân cách của ông lại như một đối tượng luôn bị nghi ngờ và rình rập để triệt hạ. Lúc sinh thời, người ta không có cớ triệt hạ ông vì ông trốn vào con đường dịch thuật để thể hiện ý chí khai sáng cho công chúng. Vậy thì đến lúc chết, người ta tìm cách trả thù bằng cách xúc phạm hương hồn ông?!

Nhiều nhân chứng chứng kiến đám tang Dương Tường tố cáo rằng có việc “công an giả danh côn đồ ở Việt Nam” đã trà trộn vào đám tang và “trộm cướp” vòng hoa viếng Dương Tường.

Nhà văn Phạm Xuân Nguyên người bạn vong niên, đồng thời cũng là người đã đọc điếu văn tiễn biệt nhà văn Dương Tường, cùng nhiều nhân chứng đã viết:

“...Còn một vòng hoa của nhà văn Nguyên Ngọc và BBT (tôi cho ghi tắt) Văn Việt để ở ngoài... Khi vòng hoa đưa đến trước cửa vào phòng viếng, tôi chạy lên nói với người giới thiệu các đoàn viếng rằng ba chữ BBT là “Ban biên tập”. Cùng lúc đó tôi đã thấy có mấy người vẻ khả nghi lởn vởn quanh vòng hoa này, một người còn chạy lên chỗ loa. Đến khi người giới thiệu đọc thì chỉ đọc là: Xin mời đoàn của nhà văn Nguyên Ngọc và các bạn, do Nghệ sĩ Ưu tú Lê Chức dẫn đầu, vào viếng...

Vòng hoa được một người của nhà tang lễ cầm đi trước chúng tôi như thông lệ. Khi ngang qua chỗ người đưa hương thì anh cầm vòng hoa quay qua nói: các bác cứ đi lên trước viếng, rồi mang hoa tách ra đi về phía cửa ngang. Tôi thấy lạ liền đi theo và khi ấy tôi chợt nghĩ ra là có chuyện nên muốn giành lại vòng hoa... Vì thế tôi đã không có được tấm ảnh chụp kẻ đã cầm vòng hoa của nhà văn Nguyên Ngọc và Ban biên tập Văn Việt viếng nhà thơ – dịch giả Dương Tường đem ỉm đi. Đến lúc di quan, chiếc xe chở các vòng hoa chất đầy hoa viếng nhưng không có vòng hoa ấy..“( https://vanviet.info/van/le-tang-nh-tho-dich-gia-duong-tuong/..)

Phạm Xuân Nguyên còn viết tiếp: Ngoại trừ việc không đáng có với vòng hoa này, lễ tang Dương Tường đã diễn ra xúc động. Tôi đọc điếu văn xong (xin xem https://danviet.vn/duong-tuong-da-song-tron-gan-tram-nam…https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=pfbid0L1hja5wj51fBddwWdbcJ887qUnagkPod3qGhNDmokkaim9Ff7UxY8mpYAk7T9MBJl&id=100001402346694 ).

Nhưng thật kỳ lạ, ngay cả sự xúc động trong lễ tang mà Phạm Xuân Nguyên chỉ rõ trong đường link nói trên cũng đã bị an ninh mạng “bức tử“. Khi vào đường link này để xem lễ tang Dương Tường, thì thấy đề rõ: “nội dung này đã bị gỡ hoặc không tồn tại“


Lúc sinh thời, Dương Tường không thuộc nhóm Nhân văn giai phẩm, không thuộc nhóm “Xét lại chống Đảng”. Ông chỉ là nhà thơ với những câu từ mộng mơ, không thể hiện bản lĩnh phản biện lại thể chế Cộng sản. Ông là một trong những nhân vật mà người Việt Nam – đặc biệt là người miền Bắc trước năm 1975 – hàm ơn vì đã chuyển ngữ hơn 50 tác phẩm văn học có giá trị lớn của nước ngoài, đặc biệt là văn học phương Tây, sang tiếng Việt. Dương Tường, với việc chọn tác phẩm phong phú và đa dạng để đưa đến với người đọc, là một trong những người có công lớn mở ra bầu trời văn chương thế giới. Ông cũng đã góp phần nới rộng không gian văn hóa và tư tưởng hạn hẹp của người Việt Nam – đặc biệt là người miền Bắc sống trong chế độ phong kiến rồi chuyển sang chế độ cộng sản thù địch với tri thức và văn hóa – từ những năm 30 của thế kỷ XX về sau. Thời chế độ Việt Nam Cộng hòa, nhiều dịch giả ở phía Nam đã chuyển ngữ được rất nhiều tác phẩm nước ngoài có giá trị sang tiếng Việt nhưng sự cấm cản, bưng bít đã chặn tuyệt đối sự tiếp xúc của người sống dưới chế độ Cộng sản miền Bắc với mọi ấn phẩm của miền Nam. Ai bị phát hiện đọc, nghe hoặc lưu giữ những ấn phẩm đó, đương nhiên là sẽ bị trị tội phản động, phải chịu những hình phạt rất nặng nề.

Tuổi thọ của Dương Tường cho phép ông bền bỉ tiếp tục công việc dịch thuật- khai sáng trong 22 năm đầu của thế kỷ 21.

Dương Tường sống hiền lành, thành thật, thuỷ chung với gia đình, bạn bè, luôn tuân thủ pháp luật. Là trí thức không xu thời, luôn giữ nhân phẩm, ông đã nhiều lần phải bán máu của mình để góp phần nuôi gia đình. Ông đi nhẹ nói khẽ như “những phím dương cầm trong mưa”, vậy mà vì sao chính quyền Việt Nam lại chọn đúng lúc ông qua đời để “trả thù”, cướp cả vòng hoa viếng trong đám tang ông tại Phòng tang lễ bệnh viện 108, ngay giữa Thủ đô Hà Nội?

Phải chăng, trả thù chỉ bởi ông đã tham gia Ban Vận động thành lập Văn đoàn Độc lập một nhóm gồm những nhà văn không chịu  lệ thuộc Hội nhà văn “quốc doanh” Việt Nam?

Dẫu là do công an hay tuyên giáo đứng sau những hành vi đó, cách trả thù  của một chính quyền có dưới tay gần trăm triệu dân ở thời Toàn cầu hóa mà tự ti và mất thể diện vậy sao?!

Có “truyền thống cướp băng tang trên vòng hoa người chết”:

Trước đám tang của nhà thơ dịch giả Dương Tường, Việt Nam cũng đã có nhiều lần sử dụng những hành vi “trả thù” các nhân tài chính trực và có ảnh hưởng lớn.  

Ngày 14.8.2002, người viết bài này đã tham dự đám tang Tướng Trần Độ  và cùng cả hàng trăm người chứng kiến những dòng chữ “Vô cùng thương tiếc” viết trên bức tường tang lễ và trên rất nhiều băng tang đã bị “công an chìm” xóa bỏ, cướp giật, xé bỏ đi trên nhiều vòng hoa.  

Ngay cả dòng chữ  “Vô cùng thương tiếc Trung tướng Trần Độ” được trang trọng viết trên băng tang gắn trên vòng hoa do Đại tướng Võ Nguyên Giáp gửi tới cũng bị các nhân viên trong ban tổ chức tang lễ cấm cản và bắt phải ghi lại là : Ông Võ Nguyên Giáp viếng ông Trần Độ thì mới được cho vào...

Cũng tại lễ tang đó, ông Vũ Mão đã thay mặt Văn phòng Quốc hội đọc một bản điếu văn sơ sài, mục đích chính là kể tội tướng Trần Độ và thể hiện sự ghẻ lạnh, hằn học của nhà cầm quyền đối với người đang nằm trong quan tài....

Theo Việt báo, hơn 250 vòng hoa từ nhà tang lễ mang theo để đưa lên xe tang đến Đài hóa thân Hoàn Vũ đều bị bóc hết các băng ghi tên người phúng viếng...(Bài: https://vietbao.com/a86785/dang-theo-danh-tan-day-mo-4-lan-chan-xe-tang-tran-do-hon-250-vong-hoa-tang-bi-cong-an-boc-ten-nguoi-vieng-tang

Trần Độ là một trong những vị tướng tài năng đã không tiếc mạng sống “vào sinh ra tử” nơi chiến trường, là một trong những “khai quốc công thần” cho chính quyền Cộng sản hiện tại. Vậy mà ông bị nhà cầm quyền dùng nhiều thủ đoạn để vu cáo, hãm hại lúc sinh thời, lại còn bị họ lớn tiếng, công khai kể tội, vu cáo, sỉ nhục thi thể và linh hồn ông tại nhà tang lễ chỉ vì ông là một trong những vị lãnh đạo tiên phong đổi mới, chủ trương “cởi trói” cho văn nghệ, trả lại tự do ngôn luận đã bị chính quyền cướp đoạt đi của người Việt Nam!

Ngày 23, 24.1.2014, băng tang của một số vòng hoa trong đám tang Luật sư Lê Hiếu Đằng tại Sài gòn cũng đã bị cướp giật.“... Nhà triết học Bùi Văn Nam Sơn có mặt và chứng kiến những chuyện xảy ra, thốt lên: “Đến hôm nay, đám tang Lê Hiếu Đằng đã đạt mức ba mươi phần trăm của đám tang Trần Độ!”. Nghĩa là mức độ gây rối còn có thể tăng lên trong hai ngày tới?! Nghĩa là người ta không biết rút ra bài học từ đám tang của tướng Trần Độ?! Nghĩa là người ta có thể bất chấp đạo lý?!( https://www.diendan.org/viet-nam/chuyen-dam-tang-anh-le-hieu-dang-hai-ngay-dau-tien).

Cũng trong năm 2014, ngày 19 tháng 12, an ninh mặc thường phục cũng trà trộn vào để gây rối và cướp băng tang của nhiều vòng hoa viếng nhà văn Bùi Ngọc Tấn tại Hải Phòng.

Ngay cả tang lễ của thân mẫu Anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, thân mẫu của Phạm Thanh Nghiên cũng bị những kẻ giả danh côn đồ đến quậy phá và giật băng tang. Đã có nhiều băng tang bị giật ngay trong khu vực làm lễ truy điệu: băng tang của gia đình Trương Huy San (Osin Huy Đức), Nguyễn Quang Lập, No-U FC, Con đường Việt Nam...đã bị giật mất (https://viettan.org/tang-le-cua-me-anh-ba-sam/).

Trả thù ngay cả nhúm tro cốt:

Sự trả thù của nhà cầm quyền Việt Nam đối với những người có tài năng, nổi tiếng và dám nói lên sự thật không chỉ dừng ở chỗ cho công an giả danh côn đồ đến quậy phá đám tang.

Phi lý hơn nữa, Việt Nam còn tước đoạt quyền đương nhiên được trở về quê hương đất nước của người Việt Nam, thù hằn ngay cả với nhúm tro cốt từ thi hài người đã chết.

Nhà báo – nhà văn Bùi Tín  từ trần ngày 11.8.2018 tại Pháp, thọ 91 tuổi. Các con ông muốn đưa tro cốt của cha về Hà Nội sau đám tang tại Pháp nhưng nhà cầm quyền Việt Nam vẫn cấm cản quyền đương nhiên đó. Được biết, tro cốt của nhà báo- nhà văn nổi tiếng thế giới ấy hiện nay vẫn đang gửi tại một ngôi chùa ở Paris.

Đất nước là của người Việt Nam, không phải của riêng một nhóm cầm quyền.

Cách quản lý của nhà cầm quyền Việt Nam cụ thể hơn, của ngành tuyên giáo và an ninh Việt Nam là một cách quản lý thiếu tự tin. Họ cũng thiếu hiểu biết và thiếu cập nhật với đặc thù của thế giới công nghệ thông tin ngày càng hiện đại.

Chính vì sự thiếu hiểu biết này nên họ cứ mãi tiếp tục những hành vi  nhỏ mọn, làm “nhục quốc thể“ không bao giờ có thể xóa bỏ được.

“Nghĩa tử là nghĩa tận”. Giật băng tang, trộm cướp vòng hoa, thù địch ngay cả với nhúm tro cốt từ thi hài người quá cố, xúc phạm đến hương hồn người đã khuất và làm tổn thương gia đình họ là điều cực kỳ vô đạo, tối kỵ, cho dù là đối với văn hóa Việt Nam hay trên thế giới./.

VTH