Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023

Thơ A Lăng Văn Gáo, Trần Yên Hòa, Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn

Tranh Đinh Trường Chinh
Tôi & em

em mỗi ngày tươi trẻ
như mùa xuân căng mẩy

tôi mỗi ngày già nua
như mùa thu lá úa

em tràn đầy nhiệt huyết
tôi nghĩ về mộ huyệt

em hân hoan như nắng
tôi buồn bã như mưa

em không chút âu lo
tôi xanh xao mất ngủ

em-bình minh da non
tôi-hoàng hôn sắp tàn


Alăng Văn Gáo

****

Đứng bên đời, gọi gió

Cánh cửa nào em mở ra hong tóc
gió sẽ lọt vào từng sơị chi li
tóc bồng bềnh em, ngàn sợi nhỏ
phả giữa đời anh một thuở tình si

gió sẽ về bên em, biển lộng
như giấc mơ ngoan tha thiết gọi mời
em sẽ đếm trăm ngàn lời gió thổi
bay qua tình anh mắt liếc, môi cười

gió sẽ tung áo em bay ngược
cho anh được nhìn tơ nõn lông măng
thân thể em hiện nguyên hình, áo mỏng
bờ ngực vun cao như cát, hằng hằng

cũng có thể biển làm em ngây ngất
biển vờn quanh phủ dụ tình em
em sẽ thấm những mệt nhoài cát lấp
phù sinh là một cõi mê man

anh sẽ đứng ở bên đời, hú gọi
gió hãy về quấn chặt lấy thân em
lời ước hẹn sẽ vơ cùng dịu ngọt
tình trăm năm trong một phút ngọt mềm.
<!>

Trần Yên Hòa

***

Nhớ cái thuở

Nhớ cái thuở để chổm chạy rong chơi
Suốt ấu thơ trong khu vườn nắng cháy
Chân lấm đất như người cày mỏi mệt
Chiều cho bò về chuồng cất tiếng gọi bò ơi

Nhớ cái thuở mười lăm để tiếng cười rơi
Trên dòng tóc em trong khu vườn tuổi nhỏ
Em con chim khuyên tha từng cọng cỏ
Ngọc của trời về đậu ở môi em

Tuổi thơ ta một thuở quá êm đềm
Mà ta cất vó đi tìm trời cao đất rộng
Mưa thì mưa tuôn ngày đông gió lạnh
Đất miền trung tha thiết gọi anh về
Anh rưng sầu nghe gió giật lê thê

Tuổi mười lăm ta đâu biết mô tê
Chỉ thấy lòng mình râm ran niềm thương nhớ
Như môi em hồng có nụ cười rạng rỡ
Vỡ quả tim non nhỏ bé của anh rồi

Nhớ cái thuở mười lăm còn mãi rong chơi
Thành phố ấy có bầy sáo rừng về đậu
Buổi chiều xưa trong cơn mơ đồng nội
Nát nhàu đi kỷ niệm một phương trời

Anh đôi lần đi qua cổng trường vôi
Thấy nhập nhòa bóng hình em lay động
Tuổi mười lăm đi qua sao thật chậm
Đến bây giờ chân bước thấp bước cao
Để bây giờ em ở nơi nao
Năm mươi năm qua tuyệt tích phương nào…

Nhớ cái thuở mười lăm mưa bay cuối phố
Chiều Tam Kỳ gió giật phải không em?

Trần Yên Hòa

***


Chiều bệnh viện

Chiều bệnh viện thiệt buồn
Ngày thứ bảy chủ nhật vắng lặng
Chỉ có các chú chim sẻ tung tăng mổ các hạt cơm trong nắng vàng
ở bao lơn nhìn ra khu vườn hoa yên ắng

Chiều tháng ba mùa xuân bệnh viện hoang trống
Bạn cảm thấy mùi bệnh tật
Mùi thuốc mùi bông băng
Mùi kim tiêm
Mùi sự lo lắng
mùi tai họa thình lình
mùi mùa xuân lạ lùng
và thi thoảng mùi cái chết lởn vởn
Cả mùi niềm hy vọng hạnh phúc
khi được lành bệnh trở về
với cuộc sống bình thường

Chiều bệnh viện
xuống tận cùng thương nhớ
Bạn nghe buổi chiều xuống thật sâu trong lòng
Ngoài kia là mùi cuộc sống thường nhật
với tiếng huyên náo mưu sinh
với nhiều vui buồn lo toan
với nhịp thở náo động ồn ào

Chiều bệnh viện lạ lùng
Tiếng chuông nhà thờ bỗng rộn rã đổ hồi
Nó đi tới
vào bên trong bệnh viện
và chạm tới tâm hồn bạn
Bạn lắng nghe
hình như sự bình an đang xuống dần
trong một hoàng hôn muộn

Trần Hoàng Phố

***

Thân Ngời

người
ngồi với bóng
cô đơn
chợt nghe ngọn nắng
lâm bồn xa phương
lọn tóc mây chợt phi thường
ôm mùa rảo bước vào
thương nhớ này
trễ rồi
thán
oán
[ô hay]
sao tình không nhủ tự ngày non tơ
bây giờ
làm sao bây giờ
vệt môi đã ráp
quạnh bờ dung nghi
không ai hát
giữa đương thì
thôi vào khoảng lặng từ nghi hoặc đời
một lối nhìn biệt
hoang khơi
sờn vai ấm

rạng ngời châu thân

)(
hoàng xuân sơn
24 janvier 2023


***

Dạ Huyền


Lúc trời vừa chạng vạng
Tôi nghe em thở dài
Làm sao em biết được
Đời có lúc khoan thai

Tình có lúc mềm mại
Như bàn tay em cầm
Sao hồn tôi nhớ quá
Một tuổi nào xa xăm

Một đường đi không đến
Vực thẳm truông mây chiều
Khu rừng đầy xác lá
Nỗi buồn vàng liêu xiêu*

Tôi như là cọng gió
Thổi tóc em huyền hồ
Ngọn sóng còn hoang giạt
Mãi bến bờ vi lô

Rồi sẽ về đâu nhỉ
Những bước chân cơ cầu
Chúng ta còn vụng dại
Lấm lem cả sắc mầu

Nơi bức tranh huyền thoại
Có mẹ cha bên đời
Thương nếp nhà lưu xứ
Một lần một cơ ngơi

Thôi hãy gần như vai
Cho sương mềm buổi mai
Hãy nồng nàn phiến thở
Xanh một đóa trăng cài**

)(
h o à n g x u â n s ơ n
30 janvier 2023

*chu trầm nguyên minh: trong nỗi buồn vàng
**thanh tâm tuyền: một đóa trăng tàn lẩn lút bay



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét