Thứ Ba, 17 tháng 1, 2023

Chùm thơ cho những ngày cuối cùng của năm cũ

Le Roi du Vrai (1942) của họa sĩ Endre Rozsda (1913-1999), Wikimedia Commons

déjà vu #2


thành thật mà nói
tôi chỉ là cái bóng của tôi
từ nhiều năm trước
giờ đây dấn thân vào thế giới ảo


và cái bóng của tôi
cũng chỉ là avatar
hóa thân theo thời gian
từ hành trình ánh sáng
xuyên suốt bao ngàn năm
qua rừng lá nguyên sinh mù mờ
chập chờn của tâm và ý
thận trọng chối bỏ dư vị ngày qua

hay tôi đã vô tình gục mặt uống
từ suối nguồn lú lẫn ̶ ̶ ̶
sáng tạo vi diệu của thượng đế
dành riêng cho loài người

rồi một ngày đẹp trời
tôi sẽ tìm thấy tôi
giữa đám sinh linh bầm dập ngổn ngang
ngập ngụa trong cõi hỗn mang chìm nổi

và cũng một ngày đẹp trời
cái bóng bỏ tôi ở lại ̶ ̶ ̶
khi tôi ngẩn ngơ phân hủy cùng đất đá
trơ trọi dưới vòm trời tím lịm không nguôi.

Quảng Tánh Trần Cầm

Bài thơ không viết


Có những bài thơ không viết bao giờ
Không phải bài thơ tôi không muốn viết

Nho độ nhụy đầu mà trời làm rét
Vạn chùm xanh bỗng cọc giữa mùa

Cặp tình nhân hãi cả ước mơ
Chịu chôn đứng bên này bờ thường nhật

Ngôn ngữ quẩn quanh hàng rào sự thật
Trăm ngõ ra chẳng lấy một lối vào

Thi sĩ còm thôi còn vọng trăng sao
Mãi lúi húi ao đầm cõi đất

Hoa nở trọn lòng mình – bất giác
Một bàn chân thô bạo giẫm càn

Bao văn nhân sở hữu cả kho tàng
Phí một đời xuân đi làm hành khất

Có mặt hai trăm năm – thơ Glang Anak
Chưa gieo nổi mầm xanh ở giữa lòng người

Nguyễn Trãi đau nỗi đau đất trời
Năm thế kỷ sau câu thơ còn xót

Không phải bài thơ tôi không thể viết
Những bài thơ không viết bao giờ.

Inrasara

Sinh tứ


Sờ tay vào một khoang trống
Cảm nghiệm đời chiều sắc tro
Sống bấy nhiêu vừa đủ thở
Tình yêu ru một câu hò
Chiếc tao nôi xanh màu mắt
Ừ thì nghe khóc nhoẻn cười
Tay non chườm một búp mới
Vẫy chào hoa mộng chơi vơi
Ban mai ấm từng giọt sữa
Giọt sương lấp ló khoen chiều
Vòng thời gian chiếc lục lạc
Rung buồn những hạt cô liêu
Hồn nông sâu và những chặng
Yêu thiêm thiếp vợi giấc nồng
Đời cho nhau vòng tay ấm
Và cho thêm những vòng không
)(
hoàng xuân sơn


g i ó. v à l ị c h

_________________

[tặng H.T.]

gió lịch chạy một vòng giáp năm
[gió thổi vù vù lịch rơi tá lả]
những tờ sương quyến lạnh ngoài sân
quyển giở mời trang không đáy
không còn nhớ nổi năm nào
mình làm gì ở đâu cuộc thôi nôi kỳ diệu
khêu về một khúc đời tái hiện nhân sinh
trong cơn mơ trầm trồ nguyên đán
tượng hình lập thể
phương và chiều đan rập nhau
ngực đồi con
tay hơ lửa trời
nhận dạng băng sơn trong nồi nhiệt tán
vẫn là xuân con suối xanh dạ quang
nung cháy tia hàn thuỷ
một bầu sao dốc ngược
bầy thú người chạy quanh trai đàn vi tía
ngọn đèn tự kỷ
ám dần thiên thu
,

năm của những luống cày đêm. nhớ
đâm dọc xuôi trữ lượng thất thời
rút hết khí tiết
và khuôn mặt vườn xanh trùm hương đãng
chiếc áo nâu trên lưng người gù
tổ quạ bù rối
tóc. và mắt
hiển vinh từng giờ
người mất trí đi tìm diệu ngôn
trên đọa đày sông nước
,

phố lả ngọn cầu níu dài phương mơ
khi cảm nhận sắc trần của vai
gối về hàng hoa địa táng
cuốn sách đã tróc dần sơn gáy
manh hồng khải tú khi môi sực cười
búp sen ngọ
năm của gió. và gió
tràn lấp địa đầu

)(
h o à n g x u â n s ơ n

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét