Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2019
Thơ Võ Phiến: Bạn Bầy
- Ấy, cô ta ? Ai như cô ấy độ nào ?
Chén rượu uống vụng lúc nửa đêm,
Cơn hỏa bốc ngầm một hôm trời chưa hửng sáng.
Gớm, cô Mùi ! bấy lâu mất dạng.
- Ô hay… nhờn nhợt màu da…
Đích thôi ! Bà Tú đẫy đà…
Cùng trong lân lý có xa xôi gì.
Cô Mùi, cô Loan, cậu Trương, anh Vọi
Thậm chí cả cô Thúy Kiều, chàng Kim Trọng
Với bà Phó Đoan, với gã A.Q., thằng Nhuận Thổ,
Chiếc chiếu cạp điều của “thằng chú Tư” khốn khổ.
Này bà Bovary, này chị Anna
Thể thống mà đa tình, đẹp người mà xấu số…
Họ cùng ta đi nườm nượp xôn xao
Họ cùng ta gặp gỡ ngày nào.
Chốn lân lý ? từ một phòng sách cả.
Thoắt đà ngót bảy mươi năm.
Bảy mươi năm, bao nhiêu gặp gỡ
Thừa gần gũi mà không hề sàm sỡ
Họ cùng ta không một va chạm thịt da.
Không thề nguyền mà trọn kiếp chẳng rời xa,
Ta lưu lạc nơi nào, họ nơi ấy.
Ta đâu họ đấy, trèo non vượt biển,
Khi ta mất, họ cấp kỳ tan biến
Tất cả, họ ra đi không để lại một đốt xương.
- Bạn bè ta ơi, các nhân vật văn chương !
4-2000