Vấn đề «cây tặc» ở thủ đô Hà Nội đang làm xôn xao dự luận trong nước và cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Những quan chức của chính quyền Hà Nội đang lo đối phó với công luận.
Mở đầu năm mới, nhân dân
thủ đô đã ở thế chủ động tấn công, chỉ rõ những yếu kém của chính quyền, dồn
nhà cầm quyền vào thế chống đỡ bị động, bảo vệ cuộc sống của 6.700 cây trồng
lâu năm quý giá, bảo vệ môi trường sống, lá phổi tự nhiên của mình.
Trong vụ «cây tặc» này,
chính quyền tự nhận là “của dân, do dân, vì dân” đã lộ rõ bản chất coi thường
nhân dân, phi nhân tính của mình. Đó là khi phó Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội
tuyên bố «việc chặt cây ở thủ đô không cần hỏi ý kiến của dân”, khi Phó Giám
đốc sở Xây dựng giải thích rằng «chỉ đốn hạ những cây bị sâu bệnh hay nguy hiểm
cho việc giao thông công cộng», khi Chủ tịch thành phố Nguyễn Thế Thảo phớt lờ
không trả lời 21 câu hỏi của các nhà báo thủ đô. Ngay sau đó họ hối hả chặt phăng
2.000 cây cổ thụ, phần lớn không hề bị sâu mọt, mưu toan làm chuyện đã rồi
trong thời gian ngắn nhất.
Công dân thủ đô đã lập tức
xuống đường. Ngày 20/3, ngày 21/3 ngày 22/3, ngày càng đông, ở nhiều nơi cùng
một lúc. Thư hỏa tốc của một số trí thức thủ đô gửi đến chính quyền, thành ủy;
điện thoại chất vấn tới tấp gọi đến Ủy ban, Thành ủy, Sở Xây dựng. Một cuộc họp
tự phát của công dân thủ đô về bảo vệ cây xanh, ngăn chặn cuộc tàn sát cây cổ
thụ, hủy hoại môi trường được triệu tập hỏa tốc. Các nghệ sỹ thủ đô lên tiếng,
những cuộc hòa nhạc của nhạc sỹ thủ đô diễn ra dưới tán cây xanh, hàng loạt
biểu ngữ cầm tay được vẽ ra, nhân bản, tán phát. Hình các em bé thủ đô ôm những
thân cây cụt đầu khóc mếu, trên FaceBook một công dân thủ đô nêu ý định thu gom
6.700 chữ ký để bảo vệ 6.700 cây ở thủ đô, chỉ vài giờ sau đã đạt con số 10.000
và hôm sau lên đến 20 ngàn, gấp 3 lần yêu
cầu. Có 2 phụ nữ thủ đô đã trèo lên cây cổ thụ đã bị vạch vôi nghĩa là bị tuyên
án tử hình, leo lên cao khi máy cưa được đưa đến, nhất định không xuống, thế là
máy cưa phải chuồn thẳng. Một số nhà báo thủ đô đã đi điều tra rộng, lên tận
Lào Cai, Yên Bái nơi ươm cây giống, tìm đến tận bãi kho giữ cây bị đốn để chụp
ảnh, điều tra, nói và viết có bằng chứng, nhằm tố cáo đây là một âm mưu tham nhũng
lớn nhằm mục đích tư lợi.
Công dân thủ đô đã thắng
một cách nhanh chóng, gọn gàng. Cuộc tàn sát cây xanh đã phải dừng lại. Chính
quyền đã phải mở một cuộc thanh tra, điều tra. Cuộc thanh tra điều tra có thể
dẫn đến việc thành án do phạm Luật để đưa ra xét xử. Cuộc đấu tranh còn tiếp
tục.
Bí thư thành ủy Hà Nội có
trách nhiệm rõ trong vụ này buộc phải tuyên bố yêu cầu quan chức Hà Nội trả lời
đầy đủ cho 21 câu hỏi đã được đặt ra trong cuộc họp báo. Cũng như trước đó,
Giám đốc Công an thủ đô đã phải lên tiếng phủ nhận những kẻ bày chuyện múa hát
phá đám cuộc tưởng niệm 64 chiến sỹ VN hy sinh ở đảo Gạc Ma là của Công an hay
Tuyên giáo thành phố, còn khẳng định rằng đội ngũ «dư luận viên» của Đảng CS và
chính quyền không bao giờ xuống đường phá đám các cuộc biểu tình, lại còn ca
ngợi những người dự tưởng niệm trước tượng Lý Thái Tổ là công dân thủ đô yêu
nước. Công dân thủ đô hãy ghi nhận lời Giám đốc Công an thành phố, từ nay nhân
dân xuống đường biểu tình ôn hòa, kẻ nào ngăn chặn phá đám đều không phải là người
của Công an hay Tuyên giáo thành ủy, họ là kẻ phá hoại xã hội dân sự, là kẻ
phạm pháp. Họ là những kẻ «cầm đèn chạy trước ô tô», «kẻ nhanh nhẩu lập công
với đảng, nhưng lại bị vô thừa nhận», như nhiều nhà báo tự do nhận định, thật
tội nghiệp, bẽ bàng cho họ.
Rõ ràng công dân thủ đô đầu
năm 2015 đã có một bước thức tỉnh đáng kể. Công dân thủ đô đã tỏ ra xứng đáng
là công dân mũi nhọn của cả nước, bước đầu làm gương dẫn đầu công dân cả nước,
làm ngòi nổ cho cuộc đấu tranh của toàn dân.
Trí thức thủ đô, nghệ sỹ
thủ đô, phụ nữ thủ đô, thanh niên thủ đô, nhà báo thủ đô, thiếu nhi thủ đô…hãy
tự hào, khiêm tốn nhận rõ vị trí trung tâm của mình, vai trò tiền phong của
mình để đi đầu, lôi cuốn công dân cả nước vào cuộc đấu tranh đòi quyền sống,
dân chủ, tự do, nhân quyền đang mở rộng và có nhiều triển vọng.
Rồi đây cuộc đấu tranh của
toàn dân sẽ bước vào tình thế quyết liệt, khi các văn kiện Đại hội XII của Đảng
CS được đưa ra thảo luận từ Đại hội đảng bộ cơ sở trở lên và lấy ý kiến của mọi
công dân. Các văn kiện ấy cho đến nay vẫn kiên trì chủ nghĩa Mác-Lênin đã bị cả
loài người lên án, kiên trì chủ nghĩa CS và chủ nghĩa xã hội mơ hồ có hại, kiên
trì chế độ độc đảng tệ hại kéo dài, kiên trì nền kinh tế lấy quốc doanh làm chủ
đạo đang tàn phá nền kinh tế quốc dân. Bốn
gông xiềng chính trị khủng khiếp này còn nguy hiểm, tệ hại gấp bội phần việc
tàn phá cây xanh, tàn phá môi trường sống của toàn dân ta. Tuy các quan điểm ấy
nằm trong văn kiện của Đảng CS, thảo luận quyết định trong các cuộc họp của
Đảng CS, nhưng lại là gông cùm xiềng xích đối với mỗi công dân, mỗi gia đình vì
Đảng CS vẫn tự nhận là lực lượng độc nhất lãnh đạo toàn diện thường xuyên của
đất nước.
Môi trường tự nhiên với
dưỡng khí do cây xanh mang lại là điều kiện sống của thủ đô Việt Nam.
Môi trường chính trị tự do
dân chủ do quyền con người được tôn trọng là điều kiện sống, phát triển, hạnh
phúc của đất nước Việt Nam. Nhất định chúng ta có đủ sức để dành lại quyền sống
tự do, chỉ cần chung một ý chí, với nhiều sáng kiến sinh động, như cuộc đấu
tranh bảo vệ cây xanh giữa thủ đô đã chỉ rõ.