Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

Dương Cưu - Viết ngắn về chuyện Dê

Digital Art: Nguyễn Man Nhiên
Nhân dịp tết năm nay người khác thì có thể viết một bài phiếm luận “Năm Mùi nói chuyện Dê,” nhưng sức tôi thì chỉ đủ viết một bức thư trình bày một số ý nghĩ đơn sơ của mình về chữ mà thôi. Gọi là chung vui chút đỉnh với bà con nhân dịp xuân về.
Không biết từ bao giờ, trong ngôn ngữ Việt Nam chữ vốn là tên một giống vật, đã biến thành một tính từ để chỉ tính ưa lăng nhăng lộn xộn về tình dục của nam giới. Nó mang một ý nghĩa xấu, đồng nghĩa với đa dâm, mà là loại tà dâm, nghĩa là háo sắc, ưa “đụng đâu xâu đó.” Người tán tỉnh huê dạng thì không phải là dê, chỉ gọi là dê những người đàn ông ưa “đi thẳng vào vấn đề,” tay chân hoạt động cụ thể, và nếu thuận tiện thì... tới luôn. Người có máu dê là người không kiểm soát được nhu cầu tình dục luôn luôn bức bách mình, gặp phụ nữ vừa mắt là thế nào cũng tìm cách “thả dê,” nghĩa là bắt đầu tấn công tình dục cách này cách khác. Tính dê như trên còn biến dạng ra một số chữ khác như be he hay ba mươi lăm. Be he thì rõ ràng là nhại tiếng kêu của loài dê, còn con số 35 liên hệ tới con dê ở chỗ nào? Tôi không rõ lắm, nghe loáng thoáng hình như trong trò đánh đề con dê được xếp số 35. Nhưng ý nghĩa của số 35 trong ngôn ngữ thì thật là mạnh mẽ. Một phụ nữ có thể mắng một người đàn ông sàm sở với mình: “Cái đồ ba lăm!” thay vì dùng tiếng dê cụ, dê xồm hay già dê có thể làm nàng ngượng miệng, vì âm đã trở nên quá gần với nghĩa dâm đãng.

Tội nghiệp con dê, chỉ vì khả năng sinh lý của con dê đực mạnh quá mà loài người dùng tên nó với một ý nghĩa xấu. Tình dục mạnh là điều hay chứ sao lại là điều tội. Tất cả mọi người trên quả đất này, nhất là nữ giới, chắc chắn đều đồng ý như thế, ít nhất là trong thâm tâm của họ. Đàn ông là giống luôn luôn cần đàn bà, và nữ giới sẽ buồn bã biết bao nếu cả đời họ không bao giờ gặp được một tia nhìn thèm muốn là cái khởi động cho tất cả tính dê về sau. Bản chất đời sống tình dục của nam giới là tấn công, bản chất đời sống đó nơi nữ giới là hấp dẫn, quyến rũ để được tấn công. Kỹ nghệ sản xuất những thứ để làm đẹp phụ nữ là những kỹ nghệ vào hàng lớn nhất của nhân loại. Và cái lý do để người phụ nữ làm đẹp là gì, khỏi nói chắc ai cũng biết. Nhưng người đàn ông tỏ ra lộ liễu quá trong hành động tấn công thì bị gọi là dê. Dù bản chất vẫn thế, phải tấn công cho có... văn hóa một chút!
Tác giả nào nhỉ, có phải Nguyễn Công Trứ không, đã viết hai câu thơ:
Ai bảo cái dâm là cái bậyNếu không dâm sao nẩy ra hiền.
Tôi cho đó là hai câu tuyệt tác, và đặc biệt trong mùa xuân Quý Mùi đang tới, nó có sức mạnh biện minh cho các hành động gọi là “dê” trên cõi đời này. 
Dương Cưu
Nguồn: Mục Bạn Đọc Viết, tạp chí Thế Kỷ 21 số Xuân Quý Mùi 2003