Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010
Ghé thăm các Blog (29/09/2010)
“Không phát sóng bộ phim “Lý Công Uẩn- Đường tới thành Thăng Long”, Đài truyền hình nào phát sóng thì tự chịu trách nhiệm với công chúng về chất lượng bộ phim” - Cuối cùng sự kiện ngu dốt nhất trong lịch sử điện ảnh Việt Nam cũng đã chấm dứt, vó ngựa của “Lý Triển Chiêu” đã phải dừng ngoài ải Nam Quan khi Hội đồng duyệt phim Quốc gia đưa ra ý kiến về bộ phim này. Tuy nhiên, đây chưa phải là quyết định cuối cùng, vì có lẽ, phải còn chờ ý kiến của bác Hùng, Phó Thủ tướng, người một năm trước đã có văn bản cho phép đưa bộ phim vào chương trình chính thức của Đại lễ.
Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010
Tea Party: Con dao hai lưỡi cho đảng Cộng Hoà
Thời gian có thể là kẻ thù hoặc là đồng minh của các chính trị gia, tuỳ theo tình hình hoặc những biến chuyển của thời thế. Chẳng hạn như đối với chính quyền Obama và phe Dân Chủ đang nắm quyền đa số tại Hạ Viện, cái tin (tương đối được coi là khả quan) mới được đưa ra vào tuần trước của viện nghiên cứu có tên là National Bureau of Economic Research, chính thức tuyên bố rằng cuộc suy thoái kinh tế được coi là trầm trọng nhất trong vòng 65 năm qua đã chấm dứt, có lẽ cũng chưa đủ để đem lại lạc quan cho họ. Bởi lý do đơn giản là chỉ còn có non hai tháng là cử tri trên toàn quốc sẽ đi bỏ phiếu cho cuộc bầu cử cho toàn thể các dân biểu tại Hạ Viện và 1/3 các nghị sĩ tại Thượng Viện Hoa Kỳ, một thời gian quá ngắn để có thể làm thay đổi cái nhìn khá tiêu cực của dân chúng hiện nay tại nhiều nơi trên nước Mỹ.
ĐI CHỢ
Công viên buổi trưa mùa đông vắng teo. Cô đứng quan sát một chốc rồi chọn một chiếc ghế dài ngồi xuống, chiếc ghế dài đóng liền vào cái bàn gỗ nằm dưới tàn cây cổ thụ gần con đường nhỏ tráng xi măng dành cho người đi bộ. Cạnh con đường nhỏ đó là một con đường nhựa lớn một chiều xe cộ chạy liên tục. Ngồi đây không được yên tĩnh, nhưng vào sâu trong vuờn rộng lớn và vắng tanh như thế này lỡ có gì biết kêu ai, cô thầm nhủ. Thôi thì ngồi tạm nghỉ chân một chút rồi đi. Đi đâu nhỉ?
Sao Chùa Mãi Im
Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010
Tổng quan về hồi ký Tô Hoài
Tô Hoài là nhà văn không bao giờ già. Vì con người anh chưa bao giờ trẻ. Tô Hoài miên viễn là «buổi trưa mùa thu» «Mùa thu có những ngày không sáng, mà cũng không chiều » Nhưng vẫn có những chiều chiều. Những chiều chiều mãi mãi trong chúng ta.
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chìu ruột đau
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chìu
ĐI CHỢ
PARIS - ĐẦU MÙA THU
đht
Paris hôm nay màn chiều mây thật thấp
Mây đen gần, mây trắng cuối phương xa
Hạt mưa trên lá vàng như đang khóc
Rơi trên mi lẫn nước mắt chan hoà
Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010
BIẾN CỐ VĂN HỌC CỦA THẾ KỶ 21
Ông Tỉnh Trưởng nhấm nháp tách cà phê, từ từ nhả một làn khói xì gà La Havane, rồi nhìn hắn, trả lời:
- Ừ, cái ý kiến làm một công viên có hồ nước ở trước nhà ga xe lửa cũng hay đấy! Nhưng có người lại đòi làm bãi đậu xe. Anh nghĩ sao ?
- Thưa bác, theo quan điểm hoàn toàn thẩm mỹ của cháu thì công viên hơn, nhưng cũng có thể có những ý kiến khác thiên về thực dụng… Nếu đưa vấn đề ra trước Hội Đồng Nhân Dân, không biết bên nào sẽ thắng?
ĐỪNG LẬP LẠI KINH NGHIỆM CHIẾN TRANH VIỆT NAM (NO MORE VIETNAM)
Chiến tranh Việt Nam bắt đầu thế nào
Chiến tranh Việt Nam bắt đầu khi Thế Chiến thứ hai chấm dứt. Cuộc chiến tại vùng Thái Bình Dương đã thay đổi hắn biên giới chính trị của vùng Đông Nam Á. Nó đánh dấu sự chấm dứt bá quyền của Nhật Bản trong vùng, và đáng kể nhất, là bắt đầu sự cáo chung của chủ nghĩa thực dân.
Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2010
Có một nguyên nhân dời đô khác?
Việt Nam tưng bừng chuẩn bị kỉ niệm Ngàn năm Thăng Long. Một lễ hội Nhà nước tân thời, bởi vì trong quá khứ không có triều đại nào định ôm tròn cả lịch sử của triều đại khác thu về tay mình như thế, và cũng chẳng ai kịp có phương tiện thừa mứa của thế giới kĩ thuật để mưu cầu hạnh phúc vật chất, thoả mãn tính phô trương, làm một cuộc kinh doanh quyền lực chính trị to lớn như bây giờ. Con người trên đà đi tới, có lúc phải sống trong một thế giới ảo được tạo dựng để lừa dối nhau, rồi cũng đi đến chỗ tự gạt gẫm mình, vì phải sống ở đó như là sự thật, và để chính trị trở thành lịch sử tiếp nối. Lịch sử đó đến nay đã ngập chìm trong một không khí huyền thoại, “truyền thống”, mang đầy những tin tưởng lí số quê mùa mà cao ngạo có vẻ không gì lay chuyển nổi. Nhưng quá khứ thì dù sao cũng không thể cải sửa. Ngàn năm trước, cuộc sống nhỏ bé hơn, bình thường hơn. Sử gia không đi tìm quần chúng thuộc hạ, sử gia cố gắng / may mắn vượt ra ngoài sự hấp dẫn / ràng buộc của miếng đỉnh chung thì chỉ thấy còn lại có những tờ giấy cũ nát, những chứng cớ tản mạn để gom lại thành cái gọi là quá khứ. Cho nên dù muốn đi tìm một lí do dời chuyển lịch sử khác của người ngàn năm trước thì tuy chỉ là không chịu làm người “chép” sử nhưng cũng thấy không phải cưỡng ép ai.
Chuyện chuyển đổi triều đại, trần trụi
BIẾN CỐ VĂN HỌC CỦA THẾ KỶ 21
Loay hoay mãi mà cái thảo trình điện thư vẫn bị kẹt. Không cách chi lấy thư xuống nổi. Hàng chữ : « không xác nhận được thân chủ của trương mục, xin đánh lại ký danh và mật mã » cứ hiện lên như thách thức. Đánh lại, vẫn thế. Tắt máy rồi bật lại vậy. Hắn đứng dậy vươn vai trong lúc bộ máy vi tính cũ kỹ rời Windows, rồi cọt kẹt từ từ chuyển động trở lại. Máy hắn rất thường bị kẹt từ khi bị người khách lạ cài vào cái hồ sơ khổng lồ quái dị nọ. Hắn bước ra ngả người trên chiếc ghế dài gần đó. Và nhớ lại.
Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010
Doãn Quốc Sỹ lại trở về
LTS. Nhân dịp Diễn Đàn Thế Kỷ mở đầu mục Văn Khố với các tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ, nhà báo Vương Hữu Bột gửi đến Ban biên tập bài viết của ông đã được đăng trên báo Thế Kỷ 21 số tháng 12 năm 1991 mừng nhà văn Doãn Quốc Sỹ mới được ra khỏi tù cộng sản vào thời gian ấy, mà chúng tôi hân hạnh đăng lại dưới đây.
Kèm với bản sao bài viết từ báo Thế Kỷ 21, ông cũng gửi cho chúng tôi hai bức thư ông đã nhận được sau khi số báo này phát hành, một của nhà văn Võ Phiến (từ Los Angeles, tháng 12, 1991), và một của cô Doãn Thị Ngọc Thanh là con của nhà văn Doãn Quốc Sỹ (từ Sydney, Úc châu, ngày 20 tháng 2 năm 1992). Chúng tôi xin đăng lại hai bức thư này trong phần Phụ lục ở cuối bài như những tâm tình một thời đối với bài viết của Vương Hữu Bột. DĐTK
HỒI KÝ NGUYỄN HIẾN LÊ – Tập III
Giáo dục
Chính quyền rất coi trọng giáo dục, mở rất nhiều nhà trẻ, trường học từ mẫu giáo tới đại học. Giáo dục mới đầu hoàn toàn miễn phí (1), do đó có vẻ rất bình đẳng. Ở đại học, sinh viên nào cũng được trợ cấp mỗi tháng 18 đồng, tuy không đủ, nhưng cũng đỡ cho cha mẹ. Dĩ nhiên phải như vậy, nếu không thì không ai cho con học đại học được. Các đồng bào thiểu số cũng được dạy dỗ như người kinh, đó cũng là điểm đáng khen nữa.
MỘT THẾ GIỚI HẬU HOA KỲ (THE POST-AMERICAN WORLD)
Thượng đế có liên quan gì đến chính sách ngoại giao? Theo lịch sử, những đất nước chịu ảnh hưởng của Kitô giáo và Hồi giáo đã phát triển một sức đẩy để phát tán quan điểm của họ đồng thời cải hóa thiên hạ theo đức tin của mình. Tinh thần truyền đạo ấy rõ ràng trong chính sách ngoại giao của những quốc gia khác nhau như Anh quốc, Hoa Kỳ, Pháp, Saudi Arabia và Iran. Trong trường hợp của Hoa Kỳ và Anh quốc, có lẽ bởi vì họ quá mạnh cho nên chiều hướng có mục đích của Phản Thệ giáo nằm ngay trọng tâm chính sách ngoại giao của họ đã tạo thành một dấu hằn sâu trong các quan hệ quốc tế. Ngược lại, Trung quốc chẳng bao giờ đòi hỏi đến một ý hướng tương tự về định mạng. Chỉ đơn giản là một nước Trung quốc, trở nên một sức mạnh tầm thế giới, trong ý nghĩa của việc hoàn thành được mục đích lịch sử của mình. Họ chẳng cần phải phát tán bất cứ điều gì cho bất cứ ai để minh chứng chính mình. Do đó, khi Bắc kinh có vẻ như không hề chảy máu trưóc những vấn đề như nhân quyền, không chỉ có nghĩa giản đơn là chế độ ấy áp bức hay cầm giữ một quan điểm chính trị thô bạo về các quyền lợi của mình - dù rằng những điều ấy quả có một vai trò nào đó. Người Trung quốc nhìn những vấn đề này khác, không phải với một tập hợp những điều sai/đúng khó hiểu, mà với một ý nghĩa của tính thực tiễn vốn đã phục vụ như một triết lý dẫn đường .
Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010
THÚ UỐNG CÀ PHÊ 15 NĂM SAU
Uống cà phê là một thích thú tinh thần, đệ ngũ khoái, sau cầm kỳ thi hoạ, uống một mình, trầm tư với hương thơm vừa bùi bùi chay cháy vừa đậm đà, hoặc quần ẩm với dăm ba anh em đất Bái, luận thăng trầm thế sự, đi về Tây, với ly expresso đen quánh nhỏ bằng ngón tay cái, đi về Đông với ly cà phê sữa đá... đi chiều nào thì vòng thần kinh cũng xoay quanh một tư duy tròn đầy tâm sự !
Ghé thăm các Blog [23/09/2010]
NÊN LO HAY NÊN MỪNG?
Với những ngôi trường trung học có không gian rộng với nhiều họat động ngọai khóa rèn luyện kỹ năng sống và để học sinh có những buổi họat động với thiên nhiên thì làm sao trẻ có thời gian để đối xử nhau bằng nắm đấm?
Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010
Vấn đề phụ nữ trong các Tôn Giáo
Khi đến thăm tu viện Westminster chiều ngày 17 tháng 9 vừa qua, Đức Giáo Hoàng đã « bị » chính thức đón tiếp bởi một nữ linh mục, bà Jane Hedges. Theo đúng truyền thống, quý khách bước qua ngưỡng cửa Westminster đều được chào mừng bởi vị Kinh Sĩ (Chanoine) của tu viện. Bà Jane Hedges là người mang chức vụ này. Bà cũng là một nhà tranh đấu cho quyền được thụ phong linh mục của nữ giới. Trong khi Đức Benedicto XVI thì tuyên bố điều này là một « tội ác đối với Niềm Tin » ! Người ta liên tưởng đến việc vị tiền nhiệm của ngài, Đức Pio VII khi đến Paris vào năm 1804 đã được cung nghinh bởi Charles Maurice de Talleyrand Périgord, một Giám Mục... có vợ, chính thức làm đám cưới trong nhà thờ hẳn hoi ! Đương nhiên là phu nhân của Ngài Talleyrand cũng hiện diện để nhận sự chúc lành của Đức Thánh Cha...
Đại hội 11 đi về đâu và phục vụ ai?
* Kéo dài „thời kì quá độ“ là tiếp tục đêm dài của bạo lực và đàn áp !
* Giành độc quyền cho Doanh nghiệp nhà nước là khuyến khích tham nhũng lên ngôi vua !
* Nguy cơ mất nước vì tâm lí tự ti và thái độ hèn nhát cúi đầu cầu vinh của nhóm lãnh đạo !
* Mọi tệ trạng văn hóa-xã hội và vấn nạn mất nước có thủ phạm là nhóm lãnh đạo vô đức, bất tài đang núp dưới bóng đảng độc tài !
Âu Dương Thệ
Kỳ 5 - (Tiếp theo và hết)
Lãnh đạo thoái hóa, bất tài và cúi đầu trước Bắc kinh nhưng lại vẫn muốn leo cao, ngồi lâu để tiếp tục độc quyền!
Tiếp nối cách lí luận chân lí một chiều, lú lẫm trước các tội ác đối với nhân dân và im lặng không dám nói tới kẻ thù trực tiếp và nguy hiểm của dân tộc, trong phần cuối của bài “Sự phát triển nhận thức của Ðảng ta từ Cương lĩnh năm 1991 đến nay” Nguyễn Phú Trọng đã lập lại các luận điểm cũ rích, lạc hậu và hoàn toàn bất khả thi về „xây dựng Đảng“. Trong đó ông vặn lại dây cót phát thanh: „Đảng phải tự đổi mới, tự chỉnh đốn; tăng cường xây dựng Đảng trong sạch…“ Ở đây ông Trọng chỉ lập lại những điều biết rồi khổ lắm nói mãi, nhai lại trong mấy chục năm qua, hoàn toàn không đưa ra một giải pháp mới, một cách nhìn mới nào! Đã thế ông vẫn đưa ra đòi hỏi ngang ngược là, phải tiếp tục giữ độc quyền cho Đảng, tức là độc quyền cho nhóm tham nhũng cả quyền lẫn tiền. Ông khẳng định „Đảng ta là đảng cầm quyền“ và tự tâng bốc „luận điểm này là một bước phát triển mới rất quan trọng về nhận thức của Đảng trong 20 năm qua.“
Đại hội 11 đi về đâu và phục vụ ai?
Cương lĩnh Chính trị 2011 sẽ như thế ?
* Kéo dài „thời kì quá độ“ là tiếp tục đêm dài của bạo lực và đàn áp !
* Giành độc quyền cho Doanh nghiệp nhà nước là khuyến khích tham nhũng lên ngôi vua !
* Nguy cơ mất nước vì tâm lí tự ti và thái độ hèn nhát cúi đầu cầu vinh của nhóm lãnh đạo !
* Mọi tệ trạng văn hóa-xã hội và vấn nạn mất nước có thủ phạm là nhóm lãnh đạo vô đức, bất tài đang núp dưới bóng đảng độc tài !
Âu Dương Thệ
Chủ nghĩa cuồng tín cộng với đảng trị đẻ ra các quái thai trong văn hóa và pháp luật: hận thù, bạo lực, lai căng, đạo đức giả, tham nhũng và quyền-tiền ngồi trỗm trệ trên pháp luật
Trong phần về văn hóa và pháp luật ông Trọng đã nói tới những đóng góp to lớn của ý thức hệ Marx-Lenin và công lao của đảng trong việc phát triển văn hóa này vào VN trong gần 60 năm qua và từ đó ông đi đến kết luận được coi là hướng đi của văn hóa trong giai đoạn tới thể hiện trong Cương lĩnh Chính trị 2011: „Để văn hóa thực sự là nền tảng tinh thần của xã hội phải làm cho chủ nghĩa Mác-Lê-nin …giữ vai trò chủ đạo trong đời sống tinh thần xã hội.“
HÔN PHỐI TRĂNG

Em đi song song với trăng
đường sáng quá và hàng cây sáng quá
hai bàn chân em lấp lánh
hai cánh tay em mạ vàng
mười ngón tay em như hai chùm hoa đuốc
Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010
Peter F Drucker: Một con người chính trực (1909 – 2005)
Peter Ferdinand Drucker sinh năm 1909, tại thành phố Vienna, thủ đô nước Áo. Ông mới qua đời tại thành phố Claremont, thuộc miền Nam California vào năm 2005, ở tuổi thọ 96. Trong suốt trên 60 năm ông chuyên dậy học tại nhiều trường đại học ở Mỹ, viết rất nhiều sách chuyên về vấn đề quản lý, và đồng thời còn làm cố vấn cho rất nhiều đại công ty kinh doanh tư nhân, cho các cơ quan chánh phủ tại ba quốc gia Mỹ, Nhật và Canada, và đặc biệt ông đã tận tình hỗ trợ cho các tổ chức thiện nguyện bất vụ lợi.
Những suy nghĩ từ sự kiện bộ phim "Lý Công Uẩn-Đường đến thành Thăng Long"
... việc làm phim lịch sử phải hết sức cẩn trọng, cần phải theo dõi, giám sát kỹ lưỡng; những người làm phim không thể cứ thấy có tiền là làm cho bằng được, bất kể tiền đó từ đâu (từ ngân sách của nhà nước tức tiền thuế của nhân dân hay từ tiền của… nước lạ), còn những người chịu trách nhiệm biên tập, giám sát... khi “tiền trách nhiệm” đã bỏ vào túi rồi thì mặc cho những người thực hiện muốn chế biến, xào nấu ra sao thì ra, đến khi phim đã làm xong, hậu quả tai hại, dư luận lên tiếng thì mới tìm cách sửa chữa, là sửa bằng cách nào?
Ghé thăm các Blog
Trong một cuộc nhàn đàm về dân trí và quan trí nước nhà, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã nói : “Tôi thấy trình độ dân trí của ta bây giờ rất khá. Họ không ấu trĩ u mê như cán bộ ta lầm tưởng đâu.Trong khi đó nhiều cán bộ của ta lại ấu trĩ, non kém không đủ khả năng đáp ứng được nhu cầu đòi hỏi ngày càng cao của dân.” Quả thật, Nhà thơ đã nói không sai chút nào.
THƠ VŨ HOÀNG CHƯƠNG SAU THÁNG TƯ 1975
Sáng chưa sáng hẳn, tối không đành
Gà lợn om xòm r?i bức tranh
Rằng vách có tai, thơ có họa
Biết lòng ai đỏ, mắt ai xanh
Mắt gà huynh đệ bao lần quáng
Lòng lợn âm dương một tấc thành
Cục tác nữa chi, ngừng ủn ỉn
Nghe rồng ngâm váng khúc tân thanh.
Một bức thư chứa nhiều tư liệu
Thân mến gửi anh Đặng Tiến,
Ngày 25.8 vừa qua, tôi đã nhận được những bài thơ họa của anh, và thư thơ của anh Chương viết cho anh, mà anh đã phôtô lại.
Chưa kịp viết thư hồi âm, thì hôm 14.9.99 thật bất ngờ Thầy Thanh Tuệ ở Pháp về, đã đến gặp tôi. Thầy phải xưng danh tôi mới nhận ra, gần 30 năm rồi làm sao nhận được. Hồi trước, Thầy mặc nâu sồng... nay mặc âu phục... Vả lại hồi đó tôi cũng ít tiếp xúc, chỉ hai, ba lần là cùng.
ĐÊM * THƠ * VŨ HOÀNG CHƯƠNG
Đoạn văn dưới đây là phần chính bài nói chuyện của nhà thơ Thanh Tâm Tuyền trong Đêm Thơ Vũ Hoàng Chương ngày 16-1-1975 tại phòng trà Khánh Ly, đường Tự Do, Sàigòn.
Thanh Tâm Tuyền
Sự hiện diện của các bạn cùng chúng tôi hôm nay là một cuộc tôn vinh cho thi sĩ Vũ Hoàng Chương. Chẳng những cho riêng thi sĩ, người suốt đời chỉ biết làm thơ - không biết, không thể làm gì khác - mà còn cho tất cả mọi thi sĩ và qua các thi sĩ là một cuộc tôn vinh cho Thơ.
Tưởng niệm Vũ Hoàng Chương: Mai Thảo kể lại
LTS. Những dòng dưới đây của Mai Thảo kể lại một buổi họp mặt văn nghệ tại nhà Vũ Hoàng Chương, có lẽ là lần cuối cùng, mà chúng ta còn biết được trước khi miền Nam sụp đổ.
25.1.75
Cùng trở lại Út Viên biệt thự với Cung Tiến, Phan Lạc Phúc, Thái Tuấn, Hoài Bắc, Thanh Nam. Trao tận tay Vũ số tiền 600 ngàn đã trừ mọi phí khoản thu được về đêm thơ ở Khánh Ly trà thất. Tóc Vũ như tóc thằng bờm, bờm hết mọi sợi. Chân cẳng Vũ, hai cái ống trúc, làm khẳng khiu cả một vùng cầu thang. Bàn ghế dẹp, theo yêu cầu. Chiếu trải trên nền phòng. Cảnh tượng tháo giầy cùng dăm thế ngồi dân tộc tính gợi không khí một họp mặt tiền chiến của đám thi sĩ Tiểu Thuyết Thứ Bảy đầu bù tóc rối.
Vũ Hoàng Chương (1915 - 1976)
Chính quán: xã Phù Ủng, huyện Đường Hào, phủ Thượng Hồng, tỉnh Hưng Yên
Sinh quán: thành phố Nam Định
Năm sinh: Ất Mão (1915), tháng Tư, ngày mồng Một, trên giấy khai sinh đã ghi 5.5.1916.
Gia đình khoa bảng giàu có. Bố tên Vũ Thiện Thuật, làm tri huyện, nho học uyên thâm, sành văn học, mất 1941; mẹ họ Hoàng, hay chữ và chơi đàn nguyệt, buôn gạo tại Bến Thóc, Nam Định, mất tại Sài Gòn, 1961,(?).
TƯỞNG NIỆM VŨ HOÀNG CHƯƠNG

Hôm nay Diễn Đàn Thế Kỷ tưởng niệm ông, một nhà thơ hàng đầu của Việt Nam trong thế kỷ 20, bằng một bảng tiểu sử chi tiết do nhà nghiên cứu văn học Đặng Tiến sưu tầm; hai bài viết về ông, một của Mai Thảo, một của Thanh Tâm Tuyền đăng trên báo Văn – Sài Gòn, ngày 14 tháng 2 năm 1975; một bức thư đề ngày 15-9-1999 của bà Vũ Hoàng Chương nhũ danh Đinh Thị Thục Oanh gửi cho nhà nghiên cứu Đặng Tiến ở Pháp; và sau cùng là một số bài thơ của nhà thơ Vũ Hoàng Chương làm sau tháng Tư 1975 vốn ít được phổ biến bằng các tác phẩm đã in của ông trong thời gian trước.
Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010
Đại hội 11 đi về đâu và phục vụ ai?
Đặt thẳng vấn đề với ông Nguyễn Phú Trọng:
Cương lĩnh Chính trị 2011 sẽ như thế ?
* Kéo dài „thời kì quá độ“ là tiếp tục đêm dài của bạo lực và đàn áp!
* Giành độc quyền cho Doanh nghiệp nhà nước là khuyến khích tham nhũng lên ngôi vua!
* Nguy cơ mất nước vì tâm lí tự ti và thái độ hèn nhát cúi đầu cầu vinh của nhóm lãnh đạo!
* Mọi tệ trạng văn hóa-xã hội và vấn nạn mất nước có thủ phạm là nhóm lãnh đạo vô đức, bất tài đang núp dưới bóng đảng độc tài!
Đại hội 11 đi về đâu và phục vụ ai?
Đặt thẳng Vấn đề với ông Nguyễn Phú Trọng:
Cương lĩnh Chính trị 2011 sẽ như thế?
Âu Dương Thệ
Kỳ 2 (Tiếp theo)
Nhắm mắt sao chụp nguyên bản tại sao lại vẫn bảo là „trăn trở, suy nghĩ, tìm tòi, lựa chọn“? „Thời kì quá độ“ bao trùm bạo lực, vô nhân còn muốn kéo dài tới bao giờ ?
Trong phần „Quá độ lên chủ nghĩa xã hội là một sự nghiệp lâu dài, vô cùng khó khăn và phức tạp“, ngay phần đầu ông Trọng đã khẳng định: „Ngay khi mới ra đời và trong suốt quá trình đấu tranh cách mạng, Ðảng ta luôn khẳng định, chủ nghĩa xã hội là mục tiêu, lý tưởng của Ðảng và nhân dân ta; đi lên chủ nghĩa xã hội là yêu cầu khách quan, là con đường tất yếu của cách mạng Việt Nam.“ Nhưng liền đó Nguyễn Phú Trọng đã xác nhận: „Tuy nhiên, chủ nghĩa xã hội là gì và đi lên chủ nghĩa xã hội bằng cách nào? Ðó là điều mà Ðảng ta luôn luôn trăn trở, suy nghĩ, tìm tòi, lựa chọn để làm sao vừa theo đúng quy luật chung vừa phù hợp với điều kiện, đặc điểm cụ thể của nước ta.“
Đại hội 11 đi về đâu và phục vụ ai?
Đặt thẳng vấn đề với ông Nguyễn Phú Trọng:
Cương lĩnh Chính trị 2011 sẽ như thế?
Kỳ 3 (Tiếp theo)
Nhân dân VN không biết xã hội Cộng sản (nếu có) có phải là thiên đàng chính trị hay không. Nhưng trong cuộc sống hàng ngày gần 90 triệu dân VN đang phải chịu đựng những đàn áp về tinh thần, các quyền tự do căn bản bị tước sạch; mọi thành phần đang bị bịt mắt, bịt miệng và bịt tai; ai chống đối thì bị quẳng vào nhà tù. Không những thế, đại đa số nông dân và công nhân vẫn phải chịu đựng trong cảnh đói nghèo và bị bóc lột không khác thời thực dân ở đầu thế kỉ trước. Rõ ràng thời kì quá độ gần 60 năm qua của Chủ nghĩa Xã hội cũng chính là thời kì VN biến thành trại giam khổng lồ, là địa ngục trần gian, là tụt hậu và nghèo đói. Trong đó bọn đao phủ và bọn bóc lột chính là các Ủy viên Bộ chính trị! Nay Nguyễn Phú Trọng lại hô hào tiếp tục luẩn quẩn trong „giai đoạn quá độ dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản“ là giam cầm thể xác và tinh thần nhân dân tiếp tục, là đẩy đất nước càng rơi sâu vào tụt hậu và đói nghèo, là để cho chủ nghĩa cuồng tín, ngu dốt và cái ác thống trị xã hội!
Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010
Ghé thăm các Blog 16 tháng 9, 2010
10-09-2010
BÌNH LUẬN NÓNG VỀ PHIM LÝ CÔNG UẨN
http://nguyenxuandien.blogspot.com/2010/09/binh-luan-nong-ve-phim-ly-cong-uan.html
Cảm nghĩ sau khi xem đoạn quảng cáo phim
“LÝ CÔNG UẨN - ĐƯỜNG TỚI THÀNH THĂNG LONG"
GS Nguyễn Đăng Hưng
Mới xem qua thôi mà tôi đã thấy hãi, nếu không nói kinh hoàng!
Rằng Quen Mất Nết Đi Rồi
Dân Việt quen nhiều hơn lạ
quen đọc thơ cụ Nguyễn Du
quen nhịn thở thời Pháp thuộc
quen nhục khi phải cống Tầu
quen mấy chục năm nội chiến
nước mắt quen như nước mưa
Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010
Tìm hiểu sơ lược tranh chấp Nhật-Trung về quần đảo Điếu Ngư
Tranh chấp hai bên Nhật-Trung về chủ quyền quần đảo Điếu Ngư trở nên căng thẳng từ tuần lễ đầu tháng 9. Quần đảo này hiện do Nhật quản lý nhưng Trung Quốc và Đài Loan cùng dành chủ quyền. Trung Quốc (và Đài Loan) chỉ mới lên tiếng đòi hỏi chủ quyền quần đảo này vào năm 1972, sau khi Hoa Kỳ trả lại cho Nhật quần đảo Nam Tây (Nansei, tức chuỗi đảo kéo dài từ Đài Loan đến đảo Kyūshū, bao gồm quần đảo Điếu Ngư). Việc tranh chấp ngày càng thêm gay gắt sau khi có dự đoán vùng thềm lục địa khu vực các đảo Điếu Ngư có trữ lượng dầu khí lớn. Từ năm 1982, luật Quốc Tế về Biển lại cho phép các đảo có vùng biển « kinh tế độc quyền – ZEE - Zone Economique Exclusive » và thềm lục địa riêng. Do đó các đảo này trở nên rất quan trọng không chỉ về kinh tế mà còn về chiến lược (đối với tham vọng ra « biển xanh » của Trung Quốc).
Tìm hiểu sơ lược tranh chấp Nhật-Trung về quần đảo Điếu Ngư
Kỳ 2 (Tiếp theo và hết)
2. Phương hướng giải quyết:
Với hồ sơ về chủ quyền thiếu cơ sở vững chắc, người ta không ngạc nhiên trước đây về các đề nghị « gác tranh chấp cùng khai thác » của các cấp lãnh đạo Trung Quốc, bắt đầu từ thời Đặng Tiểu Bình. Đề nghị này dĩ nhiên không được sự hưởng ứng tích cực của Nhật. Khác biệt giữa Nhật và Trung Quốc về vùng biển thuộc quần đảo Điếu Ngư đã đưa đến sự chồng lấn theo bản đồ như sau:
Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010
Điểm sách: HẠNH PHÚC XÓT XA, Tạp ghi của HUY PHƯƠNG
(Bài này đã được trình bày trong buổi ra mắt sách HẠNH PHÚC XÓT XA của Huy Phương tại báo Người Việt, Nam California, ngày 19 tháng 8, 2010. Mời độc giả xem phần hình ảnh buổi ra mắt sách do ông bà Đinh Sinh Long thực hiện, qua slide show trên trang này.)

Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010
Nước Bỉ : một quốc gia đang biến mất ?
Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2010
TRÒ CHUYỆN VỚI DỊCH GIẢ PHẠM VIÊM PHƯƠNG
Trong cái thị trường sách dịch hỗn loạn như ở Việt Nam lâu nay, người đọc nghiêm túc không phải chỉ chọn lựa tên tác phẩm, tác giả mà cả tên của dịch giả để đảm bảo chất lượng của cuốn sách mình sẽ đọc. Và Phạm Viêm Phương là một trong số ít những cái tên dịch giả có thể đảm bảo chất lượng cuốn sách.
hôm qua trung hậu gọi
lúc này phe ta và phe địch
dính nhiều trên tuyến lửa áo cơm
tối nghe mày gọi gom bi hết
về houston sống có đỡ hơn
MỘT THẾ GIỚI HẬU HOA KỲ (THE POST-AMERICAN WORLD)
Người dịch: Lê Quốc Tuấn
Kẻ Thách Thức - (Tiếp theo) - Kỳ 4

Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010
Sáu mươi năm nhìn lại Từ Bảo Đại đến Hồ Chí Minh: HAI BẢN TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP
Trong lịch sử tranh đấu giành độc lập của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ hai mươi, hai lần nước ta đã được các nhà cầm quyền đương thời chính thức tuyên bố độc lập. Lần thứ nhất vào ngày 11 tháng 3 năm 1945 bởi Hoàng Đế Bảo Đại và lần thứ hai vào ngày 2 tháng 9 năm 1945 bởi Chủ tịch Chính Phủ Lâm Thời Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Hồ Chí Minh. Hai lần cả thảy, nhưng đa số người Việt chỉ biết hay chỉ được học có một lần. Họ chỉ biết hay chỉ được học bản tuyên ngôn của Hồ Chí Minh ngày 2 tháng 9 mà không biết hay không được học bản tuyên ngôn của Bảo Đại ngày 11 tháng 3. Lịch sử do đó chỉ được biết có một nửa thay vì toàn vẹn. Bài này nhằm bổ khuyết cho tình trạng thiếu sót đó, đồng thời phân tích nội dung và ý nghĩa của từng bản.
Bãi Ô Quắn
Đại lộ Trần Phú chạy dọc bờ biển Nha Trang ngăn đôi bãi cát với một dẫy những khách sạn cao tầng. Chiều xuống. Nắng còn gắt lóa trên mặt biển phía xa sau dẫy cây bàng rậm lá. Từ khách sạn Hải Yến đi ra có hai người bận đồ tắm, một đứa bé con giắt tay một ông già đi về hướng biển. Đến chỗ giữa đường nơi có lề đất ngăn đôi thằng bé đưa tay cản ông già đứng lại chờ đoàn xe máy chạy qua. Xe vãn. Ông già lụm khụm ôm bọc khăn tắm theo thằng bé bước qua đường.
Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010
PAULO FREIRE VÀ CHỦ TRƯƠNG “GIÁO DỤC GIẢI PHÓNG CON NGƯỜI” (Paulo Freire: 1921-1997)
(Tiếp theo và hết)

Trước khi đề cập đến nội dung của chủ trương “Giáo dục Giải phóng Con người” của Paulo Freire, người viết xin được kể sơ lược về cái duyên hạnh ngộ với nhà tư tưởng nổi danh này, xuất thân từ xứ Brazil là quốc gia đông dân nhất của Châu Mỹ La Tinh. Đó là vào cuối năm 1970, trong dịp tham dự một hội nghị quốc tế tại Paris, nhằm thành lập Institut Oecuménique au service du Développement des Peuples ( INODEP = Viện Đại kết Phát triển các Dân tộc), tôi đã được gặp đích thân Paulo Freire là một thuyết trình viên chính của Hội nghị, mà ông cũng còn được bầu là vị chủ tịch của INODEP.
VÀI DỮ KIỆN ĐỂ HIỂU AFGHANISTAN 2010

Sau 4 năm, năm 2010 tôi lại trở lại Afghanistan với một nhiệm vụ mới – làm cố vấn cho Bộ Trưởng Kinh tế. Việc này gần sở thích của tôi hơn vì tôi là một chuyên gia về phát triển kinh tế.
TƯƠNG LAI TÔN GIÁO TRONG XÃ HỘI HẬU TÂN TIẾN
Kỳ 4 (Tiếp theo và hết)
Trong các siêu thị, đền thờ của Thần Tiêu Thụ, bên cạnh những bó rau, tảng thịt, khứa cá, ống kem đánh răng, những quần lót, hay lon bia đủ loại, người ta có thể nhìn thấy đó đây những sách, báo, đĩa, phim, về Đạt Lai Lạt Ma, Gioan Phao Lồ II, “mẹ” Theresa, “chị” Emmanuelle, hay “cha” Pio... Các tín đồ của “đạo thị trường” có thể vừa thờ cúng Thần Tiêu Thụ, vừa chạy theo sự giảng dạy của đủ thứ thần thánh khác. Trong một giây phút, họ có thể chuyển từ Đạt Lai Lạt Ma sang “mẹ” Theresa, với cùng một sự ngưỡng mộ, thờ kính, trước khi chọn một miếng phó mát cho bữa ăn chiều... Tôn giáo đã trở thành một món hàng!
Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010
Miếng pho-mát trong bẫy chuột

Quốc nạn - Sự vô trách nhiệm và lãng phí mang tính hệ thống

Sự vô trách nhiệm mang tính hệ thống tất yếu gây ra những lãng phí mang tính hệ thống. Đó là sự lãng phí về cơ hội, các nguồn lực con người và xã hội, tiền của, thời gian, tài nguyên đất nước và phải được coi như một tội ác ghê gớm. Quy mô và sức phá hoại nó rất nặng nề có thể lên đến nhiều tỷ dollar/năm. So sánh về sức tàn phá, tham nhũng chỉ như mấy chú muỗi mắt đặt bên cạnh những con khủng long lãng phí và phá hoại mà thôi. Hiện tại chưa có bất cứ một chế tài nào để chế ngự được loại quốc gia đại nạn này.
Ghé thăm các Blog

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010
Ghé thăm các Blog
http://vn.360plus.yahoo.com/tuanddk
Bán thân báo hiếu
Đăng ngày: 11:07 29-08-2010
Thư mục: Xã hội ba đào
Lại thêm một vụ mua vợ bị cảnh sát hình sự phát hiện tại TP HCM hôm 27-8. 17 cô gái vùng ĐBSCL tuổi mới đôi mươi xếp thành một hàng uốn éo, khua chân đập tay... múa để cho 2 chú rể Hàn Quốc- người trẻ 45 tuổi, người già 56 tuyển chọn.
Không biết đây là vụ thứ bao nhiêu bị phát hiện, cũng không biết sẽ còn bao nhiêu vụ mua bán nữa sẽ diễn ra bởi số bị lộ thường ít hơn rất nhiều so với thực tế. Nhưng rõ ràng đây không còn đơn thuần là câu chuyện xã hội nhỏ của 17 cô gái và 2 ông "chồng" già. Vấn đề nằm ở nguyên nhân xô đẩy các cô vào cuộc bán thân đầy phiêu lưu và không ít tủi nhục.
Bức tường của các huyễn tưởng

Giữa hai cá thể luôn luôn tồn tại một bức tường vô hình.
Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010
NGÀN NĂM GƯƠNG CŨ

Sau khi đảo chánh, lật đổ nhà Tiền Lê vào cuối năm 1009 (kỷ dậu), Lý Công Uẩn lên ngôi vua năm 1010 (canh tuất), lấy niên hiệu là Lý Thái Tổ (trị vì 1010-1028), lập ra nhà Lý (1010-1225). Việc đầu tiên của Lý Thái Tổ là quyết định dời đô từ Hoa Lư (Ninh Bình) ra thành Đại La, và đổi tên là Thăng Long vào tháng 7 năm Canh Dần.
TƯƠNG LAI TÔN GIÁO TRONG XÃ HỘI HẬU TÂN TIẾN
(Tiếp theo) - Kỳ 3
II) Tôn Giáo : nền tảng luân lý của một xã hội
Theo một lý thuyết xã hội học danh tiếng (Emile Durkheim: “Formes élémentaires de la vie religieuse”) thì mô hình tổ chức xã hội là một trong những nển tảng đưa đến sự hình thành của các tôn giáo. Để tồn tại và phát triển từ giai đoạn sơ khai, các xã hội con người phải đặt vấn đề tổ chức, với những quy luật và hệ thống giá trị. Các quy định « tốt, xấu » này, theo Durkheim, chỉ vững vàng khi mang ý nghĩa linh thiêng, tôn giáo. Tức là tôn giáo, hay một biến thái của tôn giáo, bắt buộc phải hiện hữu trong bất cứ xã hội nào.
ĐỪNG LẶP LẠI KINH NGHIỆM CHIẾN TRANH VIỆT NAM (RICHARD NIXON – NO MORE VIETNAMS – NEW YORK: ARBOR HOUSE, 1985)
(Tiếp theo) - Kỳ 3
Hoang tưởng III: Câu trả lời hay nhất cho “chiến tranh giải phóng quốc gia” của Cộng Sản là ngồi vào bàn thương thuyết mà không cần sự yểm trợ của sức mạnh quân sự.
Tương tự như mọi hoang tưởng về Chiến tranh Việt Nam, điều quan trọng là chúng ta phải phân biệt được giữa kẻ “thực sự tin tưởng” và kẻ “lợi dụng niềm tin” để đạt đến mục đích cuối cùng của họ. Một số người không muốn Hoa Kỳ hỗ trợ các chính quyền không Cộng Sản vì họ nghĩ mọi sự sẽ tốt đẹp hơn khi Cộng Sản nắm chính quyền. Những người khác tin rằng khả năng quân sự của Hoa Kỳ đã bị vô hiệu hóa trong sự xung đột tại thế giới thứ ba vì chúng ta đã không sử dụng được sức mạnh quân sự của mình tại Việt Nam. Sau rốt, họ lý luận rằng, vì chúng ta bị một nước nhỏ tí xíu như Bắc Việt Nam đánh bại trận, chúng ta hẳn đã quên mất cách “làm thế nào để chiến thắng.”
MỘT THẾ GIỚI HẬU HOA KỲ (THE POST-AMERICAN WORLD)
Người dịch: Lê Quốc Tuấn
Kẻ Thách Thức
(Tiếp theo) - Kỳ 3

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010
Paulo Freire và chủ trương “Giáo Dục Giải phóng Con người” (Paulo Freire : 1921 – 1997)

Bốn mươi năm sau ĐỌC LẠI TÁC PHẨM MÌNH
Cuốn Y Sĩ Tiền Tuyến được viết thành một bút ký dài với mục đích tiên khởi là để dự thi Giải Thưởng Văn Chương Toàn Quốc do nền Đệ Nhị Cộng Hòa tái lập vào năm 1969. Giải thưởng nầy, được thiết lập dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa, bị gián đoạn sau cuộc chính biến năm 1963. Tôi còn nhớ mình hăm hở viết, được trang nào là đưa cho người hạ sĩ quan thư ký đánh máy. Lúc ấy tôi đang là Đại Đội Trưởng Đại Đội Chỉ Huy kiêm y sĩ gây mê của bệnh viện Đỗ Vinh của Sư Đoàn Dù.
TƯƠNG LAI TÔN GIÁO TRONG XÃ HỘI HẬU TÂN TIẾN
(Tiếp theo) - Kỳ 2
Làm thế nào để Tôn Giáo có thể tiếp tục giúp ích được cho vấn đề « Con Người » trước làn sóng công kích mãnh liệt vừa nói?
Có lẽ phương cách hay nhất là giảm bớt gò bó, trói buộc trong những quan niệm siêu hình về Chúa, về Phật, về bản chất Con Người, và lún chìm trong những hệ luận, nào lành nào dữ, rồi tốt xấu, đúng sai, giải thoát, đọa đày v.v..., dựa trên những quan niệm siêu hình ấy.
Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010
GẬT
Trên Diễn Đàn Thế Kỷ nhà thơ Trần Mộng Tú có bài thơ “Miếng Đêm” dài 16 câu mà bà ghi rõ là “gửi người hay mất ngủ”.
Em cho anh thuê giấc ngủ của em
giấc ngủ yên bình từ đêm đến sáng
giấc ngủ có những giấc mơ không mầu
mơ đến rồi đi như mây lãng đãng
TƯƠNG LAI TÔN GIÁO TRONG XÃ HỘI HẬU TÂN TIẾN
Tôn giáo có vẻ là một vấn đề gây nhiều quan tâm trong cái xã hội « hậu tân tiến » mà chúng ta đang sống. Mặc dù nhiều thành phần ưu tú của xã hội ấy không ngừng tuyên dương sự chết của Thiên Chúa. Mặc dù đa số các trường phái tư tưởng hiện đại xem mọi niềm tin tôn giáo như thuộc về một thời kỳ ấu trĩ, phải bỏ lại sau lưng. Và mặc dù phần lớn các nhà chính trị nỗ lực bảo vệ tính chất thế tục của quốc gia, từ chối mọi liên hệ với những giá trị tôn giáo, thậm chí còn coi tôn giáo như độc
Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010
TRÒ CHUYỆN VỚI NHÀ VĂN THẢO TRƯỜNG
LTS. Để tưởng nhớ nhà văn Thảo Trường vừa qua đời, chúng tôi mời quý độc giả theo dõi buổi trò chuyện giữa ông với Phạm Phú Minh vào ngày 4 tháng 8 năm 2008, trong dịp tuyển tập Những Miểng Vụn Của Tiểu Thuyết của ông vừa phát hành.
sáng nghe tin buồn nhìn tác phẩm nhà văn Thảo Trường / ở nhà quàn, thấy tập truyện Những Miểng Vụn Của Tiểu Thuyết * trên bàn thờ
nhìn tác phẩm nhà văn Thảo Trường
Đánh máy chưa xong tác giả bỏ đi rồi
Thấy sang bắt quàng làm họ
Có lẽ đây là một tật xấu rất khó chịu nhưng đã trở thành một thói quen mà nhiều người mắc phải trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại nhưng lại vô tình không để ý đến. Nó thường được sử dụng một cách dễ dàng và tuỳ tiện mỗi khi người ta muốn vinh dự những người Việt khác với những thành tích xuất sắc và nổi bật trong cộng đồng thế giới, với ngụ ý ngầm như muốn nói với người bản xứ rằng người Việt chúng tôi cũng có những người rất khá như vậy (và có lẽ cũng để vuốt ve phần nào cái tự ái cá nhân của mình.
Giới thiệu sách “Giving” của Bill Clinton

Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2010
Bạn Đọc Viết
Định nghĩa mới: Trung Quốc - nước vị bao vây vào giữa

Liên Hội Sinh Viên Bắc Mỹ Gây Quỹ Phá Kỷ Lục Với 59,529 Đô Tài Trợ. Dự Án 500 Lịch Sử Phỏng Vấn Của Hội Bảo Tồn Lịch Sử và Văn Hoá Việt
- Các Hội Sinh Viên Việt Nam của 119 Đại Học tại Hoa kỳ và Canada tham gia gây quỹ
- Quỹ tài trợ sẽ giúp Dự án hoàn thành trong 2 năm, thay vì 10 năm như dự trù
Liên Hội Sinh Viên Bắc Mỹ (Union of North American Vietnamese Student Association, tắt là uNAVSA) đã tạo được kỷ lục chưa từng có của hội trong việc gây quỹ để tài trợ cho dự án 500 Lịch Sử Phỏng Vấn của Hội Bảo Tồn Lịch Sử và Văn Hoá Người Mỹ Gốc Việt (The Vietnamese American Heritage Foundation, viết tát là VAHF) để tài trợ cho chương trình 500 Lịch Sử Phỏng Vấn (500 Oral Histories Project). Chương trình này có mục đích xây dựng lại chương sử về người Mỹ gốc Việt bằng cách phỏng vấn 500 nhân vật trong cộng đồng người Việt để ghi lại những dữ kiện lịch sử và kinh nghiệm của họ trong thời gian chiến tranh, hành trình tìm tự do và những khó khăn của những ngày đầu của cuộc sống mới.
Sổ tay Kinh tế tháng 9, 2010
KINH TẾ MỸ – CẦN GÓI KÍCH CẦU MẠNH NỮA CHO HỒI PHỤC THẬT SỰ
• Ông Krugman, người từng được giải Nobel về kinh tế, vừa lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ các chính sách kinh tế vĩ mô hiện tại khi cho rằng sự hồi phục nền kinh tế Mỹ cũng như toàn cầu đang không xảy ra như trong các lời tuyên bố chính thức của các chính phủ. Ông đề nghị phải có những biện pháp mạnh hơn nữa và thật sự hiệu quả để làm giảm ngay nạn thất nghiệp vẫn đang quá cao.
Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010
“Hiện tượng” Ngô Bảo Châu

Vài "Miểng Vụn" với Thảo Trường

“ …Phải luôn luôn nhớ rằng hãy quên đi tất cả…” Thảo Trường đã viết như vậy. Bây giờ anh thực hành như vậy. Quên! Quên đi bản thân thân mình. Quên! giải trừ kiến thức.
Những ngày trên giường bệnh, anh nhớ lại tất cả những ngày xưa cũ, nhớ lại bạn bè thân sơ. Một lần. Rồi thôi. Miên viễn.
Bắc Hành
Kỳ 4 (Tiếp theo và hết)

Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010
Ghé thăm các Blog: Bọn nào cắm cờ đáy Biển Đông? / Dừng lại, chúng ta "ăn theo" GS Ngô Bảo Châu nhiều quá! / Bàn cờ có 6 vần “ệ” / Bán thân báo hiếu
BLOG MẠNH QUÂN
Bọn nào cắm cờ đáy Biển Đông?
http://vn.360plus.yahoo.com/quan5791
Đăng ngày: 03:23 27-08-2010 -Thư mục: Xã hội
Nguyễn Chí Vịnh vừa đi Bắc Kinh về thì Trung Quốc loan tin đã cắm cờ thành công ở đáy Biển Đông.
Trước đó thì ông tuyên bố chính sách "ba không": không liên minh quân sự, không cho nước nào đặt căn cứ quân sự ở VN và không dùng nước nọ để chống nước kia. Ai chẳng hiểu những câu này để xoa dịu TQ khi trước đó nước này giận dữ vì với những tuyên bố của Hillary Cilinton về vai trò của Mỹ ở Biển Đông, việc đoàn cán bộ VN lên thăm tàu sân bay của Mỹ cập cảng Đà Nẵng (trước khi tàu này lên đường đi tập trận với quân đội Hàn Quốc ơ vùng biên Hoàng Hải...)